TRONG CHÚNG TÔI CÓ KẺ NÓI DỐI - Trang 43

đến tại Oregon, nó tuyệt vời ra làm sao, rồi mẹ sẽ đón tôi và tôi sẽ đi học ở
đó với những đứa nhỏ hippi khác và trồng dâu organic hay cái khỉ gió gì đó.

Mẹ mua cho tôi một ly kem khổng lồ ở quán Glenn, như thể tôi là thằng

nhóc tám tuổi, và kể tôi nghe về nơi đó. Con sẽ thích lắm, Nathaniel. Mọi
người đều rất cởi mở. Không ai định kiến với con như những người ở đây.

Ngay cả hồi ấy nghe cũng thấy cái đó vớ vẩn, nhưng vẫn tốt hơn

Bayview. Thế là tôi đóng ba lô, bỏ Stan vào chuồng, rồi ngồi trên bậc thềm
nhà chờ mẹ. Tôi chắc đã ngồi suốt cả nửa đêm, như một thằng ngu toàn tập,
trước khi tỉnh ra là mẹ sẽ chẳng xuất hiện.

Hóa ra chuyến đi tới quán Glenn hôm đó là lần cuối cùng tôi gặp mẹ.
Trong lúc chờ hâm món Tàu, tôi ngó qua Stan, nó vẫn còn một xấp rau úa

và mấy con dế sống tôi để cho bữa sáng. Tôi nhấc nắp cái bể thủy tinh của
nó lên và nó chớp mắt nhìn tôi từ trên tảng đá nó ngồi. Stan khá hờ hững và
ít cần chăm sóc, lý do duy nhất nó còn sống được trong cái nhà này suốt tám
năm qua.

“Stan, khỏe không?” Tôi bỏ nó lên vai, lấy đồ ăn rồi ngồi lên cái ghế bành

đối diện ông già bất tỉnh nhân sự của tôi. Ti vi đang chiếu giải World Series,
tôi tắt luôn vì (a) tôi ghét bóng chày và (b) nó làm tôi nhớ tới Cooper Clay,
kẻ làm tôi nhớ tới Simon Kelleher và cái cảnh tượng hãi hùng trong phòng
phạt đó. Tôi chẳng ưa gì thằng đó, nhưng chuyện xảy ra thật kinh khủng. Và
Cooper cũng vô dụng chẳng kém gì con tóc vàng, thật tình là vậy. Bronwyn
là người duy nhất làm gì đó chứ không đứng lắp bắp như một đứa dở hơi.

Mẹ tôi từng thích Bronwyn. Ở mấy sự kiện trường lúc nào mẹ cũng để ý

thấy cậu ta. Như trong vở kịch “Chúa giáng sinh” hồi lớp bốn, tôi vào vai
người chăn chiên còn Bronwyn là Mẹ Đồng Trinh Mary. Có ai đó ăn trộm
búp bê em bé Jesus trước khi tới cảnh của chúng tôi, có lẽ là để phá
Bronwyn vì cậu ta lúc nào cũng nghiêm túc quá mức, thậm chí là từ hồi đó.
Bronwyn xuống chỗ khán giả, mượn một cái túi, rồi lấy khăn quấn lại, ẵm
cái túi đi xung quanh như thể không có gì xảy ra. Con bé ấy không chịu
khuất phục ai,
mẹ tôi khen ngợi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.