TRONG GIA ĐÌNH - Trang 173

Ông Vunphran nói tiếp:

- Bác thấy là trong khi chờ đợi ông Benđi khốn khổ ấy lành bệnh,

cháu có thể giúp bác!

Sau khi ông Vunphran nghe báo cáo công việc của mấy anh thợ máy

và đã dặn dò họ phải làm việc thật khẩn trương, ông bảo Perin đưa ông
trở về bàn giấy ông quản đốc.

- Cháu có phải nắm tay ông không? – Perin rụt rè hỏi.

- Có chứ! Không nắm tay bác thì cháu làm sao mà dắt bác được! Khi

thấy có vật gì trên đường đi, cháu hãy tin cho bác hay, đừng lơ đễnh
nghe cháu!

- Ôi, cháu xin đảm bảo, thưa ông. Xin ông tin cháu!

- Cháu thấy rõ là bác đã có niềm tin ấy!

Perin lễ phép nắm bàn tay trai của ông Vunphran. Ông dùng tay phải

đưa chiếc gậy sờ soạng khoảng đường trước mắt. Vừa ra khỏi xưởng, họ
gặp còn đường sắt với những đường ray nhô lên ở trước mắt họ. Perin
nghĩ rằng em phải báo cho ông Vunphran hay.

- Về cái ấy, chẳng cần đâu cháu ạ! – Ông nói – Bác có đám đất của tất

cả các xưởng của bác trong cái đầu và đôi chân này! Nhưng cái mà bác
không biết, đó là những chướng ngại vật bất ngờ mà chúng ta có thể gặp!

Ấy những thứ đó thì cháu phải tin cho bác hay và giúp bác tránh!

Trong đầu óc ông Vunphran không phải chỉ có mảnh đất các nhà máy

của ông. Ông còn nhớ những nhân viên của ông nữa! Khi đi qua mấy cái
sân, thợ thuyền chào ông. Không phải họ chỉ cất mũ như là ông có thể
nhìn thấy họ, mà còn nhắc tên ông:

- Kính chào ông Vunphran

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.