TRONG GIA ĐÌNH - Trang 187

- Có phải đó là tất cả không?

- Đó là tất cả.

- Ông Vunphran có bảo dịch mấy là thư không?

- Thưa ông, không ạ. Cháu chỉ dịch những đoạn trong tờ Tin tức và

dịch cả tờ “Thông đạt về việc buôn bán, trao đổi và sự kết hợp”.

- Cô nên biết, nếu cô không nói sự thật, tất cả sự thật, tôi cũng sẽ biết

hết rất nhanh thôi mà! Khi ấy thì… xéo!

Ông nhấn mạnh tiếng cuối cùng bằng một cử chỉ, tuy tiếng ấy đã rất

rõ trong sự thô bạo của câu nói.

- Tại sao cháu lại không nói sự thật chứ?

- Đó là tôi đã cho cô một lời cảnh báo trước đấy!

- Cháu xin ghi nhớ, thưa ông, cháu xin hứa với ông điều đó.

- Tốt! Bây giờ hãy đến ngồi trên chiếc ghế kia. Nếu ông Vunphran

cần đến cô, ông sẽ nhớ là đã dặn dò cô đến đây.

Perin ngồi trên ghế gần hai tiếng đồng hồ không dám cựa quậy, trong

lúc Taluen còn ở đó. Em không dám suy nghĩ nữa! Khi ông ta đi khỏi,
Perin mới tự nhủ được, nhưng em vẫn lo lắng. Đáng lẽ em phải tự trấn
an, em chẳng có gì phải sợ cái con người dữ tợn ấy, em cần phải có một
sự tự tin vững chắc, điều đó không phù hợp với tính cánh của em. Điều
mà Taluen đỏi hỏi ở em, em đoán ra được quá rõ! Em sẽ là người dọ
thám của ông ta bên cạnh ông Vunphran. Chỉ đơn giản thôi, bằng cách
thuật lại cho ông ta nội dung các bức thư mà em sẽ phải dịch.

Nếu đó là một viễn cảnh rõ rệt làm cho Perin khiếp sợ, nó cũng có cái

hay của nó. Perin có thể tin rằng Taluen biết, hay ít nhất ông ta cũng nghĩ
rằng em sẽ có những bức thư để dịch. Nghĩa là ông Vunphran sẽ giữ em
bên cạnh, trong thời gian ông Benđi còn bệnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.