TRONG GIA ĐÌNH - Trang 191

Perin đưa chiếc phong bì ở một góc có in dòng chữ: “Nhà máy

Marôcua, Vunphran Panhđavoan”. Chưa đọc hết tờ phiếu, nét mặt bà chủ
đã tươi lên với nụ cười dễ gây cảm tình nhất.

- Cô cần gì, thưa cô? – Bà ta hỏi Perin trong lúc rời quầy hàng để

nhấc một chiếc ghế.

Perin nói em cần quần áo, giày vớ, và một cái mũ.

- Chúng tôi có tất cả những thứ ấy, loại tốt nhất. Cô muốn chúng tôi

bắt đầu bằng chiếc áo dài? Vâng, có phải thế không ạ? Tôi sẽ giới thiệu
với cô các loại vải, rồi cô sẽ chọn.

Nhưng không phải Perin muốn xem các loại vải mà em muốn một

chiếc áo may sẵn. Em có thể mặc ngay chiếc áo, hay ít nhất buổi chiều
em có áo, để ngày mai cùng đi với ông Vunphran.

- A, cô phải đi cùng với ông Vunphran – Bà chủ vội nói.

Câu chuyện lạ lùng kích thích tính tò mò của bà. Bà tự hỏi không biết

ông chủ đầy quyền uy ở Marôcua có thể dùng cô gái lang bạt này để làm
gì? Nhưng, đáng lẽ phải trả lời câu hỏi ấy, Perin tiếp tục giải thích chiếc
áo mà em cần phải có màu đen, bởi vì em đang có tang.

- Thế là cái áo ấy để đi đám ma?

- Không.

- Thưa cô, xin cô hiểu cho công dụng mà cô dành cho chiếc áo nói

lên cho chúng tôi biết nó cần phải như thế nào: hình dáng, thứ vải, giá
tiền.

- Hình dáng: giản dị nhất, thứ vải: chắc và nhẹ; giá tiền: rẻ nhất.

- Tốt, tốt thôi. Bà chủ hiệu trả lời. Người ta sẽ chỉ cho cô xem!

Viếcgini, hãy theo cô đây!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.