TRONG GIA ĐÌNH - Trang 193

Không thể nghĩ đến điều ấy! Những người không có gì hết, không cần
cửa ngõ và ống khóa. Nhưng mặc dù bà chủ hiệu tỏ vẻ khinh bỉ, những
gì em vừa mua được, vẫn là một gia tài đối với em. Nó cần phải được
bảo vệ. Như thế thì tối hôm sau, em phải có một chỗ ở. Rất tự nhiên, em
nghĩ đến bà ngoại của Rôdali. Ra khỏi cửa hiệu bà Lasesdơ, em đi về
phái nhà mẹ Prăngxoadơ. Em mong tìm thấy ở đó một gian buồng nhỏ,
giá thuê không đắt lắm. Em sắp đến hàng rào thì Rôdali đi ra, dáng điệu
vui tươi.

- Chị đi ư?

- Còn chị, chị rảnh chứ?

Bằng vài từ họ vội vàng nói cho nhau hiểu. Rôdali đi Píchkynhi về

một việc khẩn cấp. Em không thể trở về nhà ngoại ngay như em muốn để
điều đình việc thuê buồng cho bạn. Hôm ấy Perin rảnh, tại sao lại không
cùng đi Píchkynhi với Rôdali kia chứ? Họ sẽ cùng trở về, và cuộc đi chơi
sẽ rất thú vị. Hai người khẩn trương khi đi. Giải quyết xong công việc,
khi trở về, cuộc đi chơi thú vị ấy được điểm xuyết nhiều câu chuyện,
những phút thơ thẩn, dạo chơi trong một cánh đồng cỏ, nghỉ ngơi dưới
bóng mát. Mãi đến chiều, họ mới trở về Marôcua. Khi đến hàng rào của
bà ngoại, Rôdali mới nhớ đến giờ giấc:

- Không biết rồi dì Đênôbi sẽ nói gì.

- Mặc kệ!

- Ừ mặc kệ, tôi đã giải trí thoải mái! Còn chị?

- Cả ngày có người trao đổi, mà đi thế này chị vẫn thấy được giải trí

thoải mái! Chị hãy nghĩ cuộc dạo chơi này đối với người chẳng có ai là
bạn bè như tôi, thì sẽ như thế nào?

- Đúng thật như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.