TRONG GIA ĐÌNH - Trang 202

- Bạn hãy yên tâm!

- Vì dì ấy tai ác lắm!

- Thế thì mình đã được báo trước rồi!

Đến ba giờ, như đã dặn, ông Vunphran bấm chuông gọi Perin. Họ đi

xe như thường lệ đến thăm các nhà máy. Ông Vunphran không để sót
một ngày nào, không đến nhà máy này, nhà máy kia, không phải để nhìn
thấy tất cả, ít nhất cũng để người ta nhìn thấy ông. Ông giao mệnh lệnh
cho các quản đốc, sau khi nghe những nhận xét của họ. Còn biết bao
nhiêu chuyện mà ông muốn tự mình kiểm tra như thể mình vẫn còn nhìn
thấy, bằng tất cả mọi phương tiện để bổ khuyết cho đôi mắt mù lòa.

Hôm ấy, họ bắt đầu di thăm Pholêxen, một làng lớn, có những xưởng

chải sợi lanh và sợi gai. Khi đến nhà máy, đáng lẽ vào phòng người quản
đốc, ông lại tựa vai vào Perin, để vào một nhà kho rộng mênh mông.
Người ta đang bốc dỡ và chất vào kho những kiện gai do xe goòng chở
đến. Theo nội quy, ở mọi nơi, khi ông Vunphran đến, người ta không
phải mất thời giờ đón tiếp, cũng chẳng cần nói gì với ông, nếu ông
không hỏi. Công việc cứ tiếp tục như thể không có mặt ông ở đó, chỉ hơi
khẩn trương hơn, trong sự hài hòa tổng hợp.

- Cháu nghe kỹ những lời bác giải thích, ông Vunphran nói với Perin.

Lần đầu tiên, bác muốn thử nhờ đôi mắt cháu để kiểm tra vài kiện hàng
mà họ vừa dỡ xuống. Cháu biết màu bạc là màu gì chưa?

Perin do dự: hay có lẽ là màu xám ngọc trai?

- Xám ngọc trai! Vâng đúng thế! Thưa ông.

- Cháu cũng biết phân biệt các sắc thái khác nhau của màu chứ: xanh

nhạt, màu xám nâu, màu đỏ?

- Vâng, thưa ông. Có lẽ cũng tàm tạm được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.