TRONG GIA ĐÌNH - Trang 213

thật ra, tôi dành mọi tình cảm cho người thừa kế. Một cơn bệnh – như
mọi người đều nghĩ – có thể cướp mất anh! Với tôi, chuyện ấy chưa xác
định.

- Tôi cũng thế!

- Tôi chỉ là khán giả và khi tôi thấy một nhân vật trong vở đang trình

diễn dưới mắt chúng ta lao vào một cuộc chiến vô lý và điên rồ vì anh ta
chỉ có lòng can đảm và nghị lực.

- Sự ngu xuẩn nữa!

- Ừ, anh thích thì tôi nói thế cùng với anh. Tôi quan tâm đến nhân vật,

tuy tôi cũng hiểu trong cuộc đấu tranh này nó không phải chỉ có những
phần bi thảm, mà cũng có những phần hài hước, y như trong một vở kịch
khéo diễn.

- Tôi chẳng thấy hài hước tí nào!

- Sao? Anh không thấy cái nhân vật ấy khôi hài ư? Một người đến

tuổi hai mươi mà chỉ biết đọc và ký cái tên mình! Hắn đã dũng cảm tập
tành để viết chính tả hoàn toàn không sai sót với nét chữ đẹp. Dựa vào
đó, hắn dám chê mọi người, y như một ông thầy giáo!

- Thật ra, tôi thấy điều đó đáng được chú ý.

- Tôi cũng thấy điều đó đáng được chú ý. Nhưng cái khôi hài là ở chỗ

việc đức dục không đi song song với cái trình độ sơ cấp ấy. Hắn lại nghĩ
hắn là cái rốn của vũ trụ. Hắn cao hơn mọi người một cái đầu. Tôi tự nhủ
nếu hắn là ông chủ mấy cái nhà máy mà hắn thèm muốn, có lẽ hắn muốn
được mời vào Viện Hàn Lâm và hắn sẽ không hiểu tại sao người ta
không nhận hắn!

Vừa lúc đó, Rôdali vào phòng ăn, rủ Perin đi dạo chơi trong làng với

mình. Làm sao mà từ chối? Perin đã ăn xong từ lâu nếu còn ngồi mãi ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.