TRONG GIA ĐÌNH - Trang 291

rầy. Khi nhận được tin này, cô giáo tỏ vẻ khăn khoăn khác thường. Tính
cô rất tập trung. Cô muốn giữ cô học trò trong tay, như người kỵ mã lái
con ngựa vượt qua những chặng đường nguy hiểm đầy những tai họa.

Cô ấy làm sao thế nhỉ? Chỉ một lát sau, khi cô giáo nói, Perin mới có

câu trả lời cho câu hỏi đã hàng chục lần lởn vởn trong trí óc của em.

- Em thân yêu, cô Benlom nói khẽ. Cô cần phải khuyên em tỏ ra kín

đáo và dè dặt với các bà mà em đã được báo, ngày mai đến đây thăm ông
Vunphran.

- Cô ơi, kín đáo về chuyện gì cơ? Dè dặt là thế nào?

- Ông Vunphran không phải chỉ giao cho cô lo phần trí dục mà còn

phải lo về việc giáo dục em nữa. Vì thế, cô khuyên em phải kín đáo và
dè dặt. Đó là vì lợi ích của bản thân em và cũng vì lợi ích của mọi người.

- Xin cô giải thích cho em rõ là em phải làm gì? Em chưa hiểu gì về

lời khuyên của cô. Nghe cô nói, em sợ quá!

Em mới đến Marôcua nhưng em phải biết cả xứ này lo lắng về bệnh

tật của ông Vunphran và sự mất tích của ông Étmông.

- Vâng, thưa cô, em có nghe nói chuyện ấy.

- Rồi sẽ ra sao đây những nhà máy với 7000 thợ thuyền và những

người dựa vào họ mà sống, nếu ông Vunphran chết, và ông Étmông
không trở về? Em sẽ thấy những câu hỏi ấy đặt ra sẽ khêu gợi những sự
thèm muốn. Ông Vunphran sẽ giao việc điểu khiển cho hai người cháu
ông, hay ông chỉ giao cho một người mà ông tin cậy hơn người kia, hay
cũng có thể giao cho cái người từ hai chục năm nay là cánh tay phải của
ông, đã điều khiển với ông cái nhà máy mênh mông này. Có lẽ ông ta
hơn ai hết ở trong vị trí và trong tình trạng không để cho nhà máy lỗ lã.
Khi ông Vunphran cho gọi ông cháu Têôdo về, người ta nghĩ ông sẽ chỉ
định ông này làm người thừa kế. Nhưng qua năm sau, ông lại cho gọi
ông Casimia vừa tốt nghiệp trường Bách Khoa, người ta mới hiểu là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.