TRONG GIA ĐÌNH - Trang 302

TRONG GIA ĐÌNH

TRONG GIA ĐÌNH

Hector Malot

Hector Malot

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Chương 20

Chương 20

Làm tất cả những gì em có thể làm được cho ông Vunphran, đối với

Perin không phải cùng nghĩa với ý nghĩ của bà Brơtônơ. Vì thế em phải
đảm bảo bí mật tuyệt đối về những chuyện tìm kiếm ở Ấn Độ và Anh.
Em không nói gì với Casimia. Ấy thế mà, khi anh này gặp Perin một
mình anh có cách nhìn riêng cô bé như khuyến khích cô thổ lộ tâm tình.
Nhưng Perin có thể thổ lộ tâm sự gì đây? Em cũng không muốn phá tan
sự im lặng mà ông Vunphran đã ra lệnh cho em.

Những tin tức từ Đaka, Đôra và Luân Đôn đều lờ mờ và có khi trái

ngược. Nó không đầy đủ với những lỗ thủng khó tránh nhất là về năm
cuối. Nhưng chuyện ấy không làm cho ông Vunphran nản lòng và mất
niềm tin. Có lần ông đã nói: “Chúng ta đã làm được cái khó, đã soi sáng
được những thời gian xa xôi. Tại sao ánh sáng lại không dọi đến chỗ gần
chúng ta? Một sáng một chiều, rồi sợi chỉ sẽ liên kết. Chúng ta cứ việc
lần theo”.

Nếu bà Brơtônơ không thành công về phía ấy ít nhất thì bà cũng dặn

dò Perin săn sóc ông Vunphran chu đáo. Trước đó, những hôm trời mưa,
Perin không dám vén tấm bạt che trước xe ngựa và những hôm trời lạnh
hay có sương mù cũng thế. Em cũng không dám nhắc ông Vunphran
phải cẩn thận hơn, khoác chiếc áo tơi hay quấn chiếc khăn quanh cổ. Em
cũng không dám những buổi chiều mát lạnh đóng các cửa sổ của gian
buồng. Nhưng từ dạo bà Brơtônơ cho em hay cái lạnh, sự ẩm thấp,
sương mù, cơn mưa có thể làm cho căn bệnh của ông Vunphran thêm
nặng, em đã hết rụt rè. Bây giờ, trước khi lên xe, dù thời tiết tốt hay xấu
Perin vẫn chú ý đến chiếc áo khoát để ở chỗ thường lệ với chiếc khăn
nằm ở trong túi. Khi có ngọn gió se lạnh, tự tay em lấy áo khoác choàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.