TRONG TẦM NGẮM - Trang 100

“Và chị đã liên lạc với chúng tôi khi nhận ra bức ảnh của cô ấy trong

bản tin sáng nay?”

“Vâng.”
“Điều đó rất hữu ích, cảm ơn chị đã dành thời gian giúp đỡ.”
“Nhưng anh không muốn nói chuyện với tôi ư? Không nghe tôi trình

bày?”

“Nếu chúng tôi cần bất kỳ điều gì, chúng tôi sẽ liên lạc.” Anh ta đặt

máy xuống trong lúc tôi vẫn còn đang nói. Simon nhìn có vẻ bực mình hơn
là bối rối.

“Liệu em có thể làm ơn cho biết điều gì đang xảy ra?” “Đó là về cô

gái ấy,” tôi nói. “Người đã bị giết. Bức ảnh mà em cho anh xem sáng nay.”

Sáng nay, tôi đã chạy lên gác ngay lúc bản tin kết thúc, lay Simon dậy,

câu từ của tôi đổ lên nhau xiêu vẹo.

“Điều gì sẽ xảy ra nếu tất cả đều có liên quan tới các quảng cáo, Si?”

Tôi nói, giọng vỡ vụn. “Nếu ai đó đưa ảnh những người phụ nữ mà hắn sẽ
giết lên báo, và em là người tiếp theo?”

Simon kéo tôi vào một cái ôm khó khăn. “Tình yêu của anh, em có

nghĩ là em có thể đã hơi cường điệu quá không? Anh đã đọc ở đâu đó rằng
có hàng trăm người bị giết ở London mỗi năm. Mỗi năm đấy! Thế nghĩa là
gì? Khoảng tám người bị giết một tháng. Anh biết rằng nghe rất kinh
khủng, nhưng điều này chẳng có gì liên quan đến thứ báo lá cải giẻ rách
miễn phí đâu.”

“Em sẽ tới đồn cảnh sát vào giờ ăn trưa,” tôi nói với anh. Tôi có thể

nhìn thấy anh vẫn nghĩ rằng tôi đang thổi phồng.

“Liệu cảnh sát có nghe em một cách nghiêm túc không chứ?” Anh nói,

vẫn ngồi ở cuối giường. Anh bóp những ngón chân tôi và tôi rụt chân lại.

Tôi nhún vai. “Viên cảnh sát ở bàn trực hôm nay rất dễ chịu. Nhưng

khi anh ấy gọi thanh tra điều tra phụ trách vụ này thì anh ta không đến, còn
bây giờ thì anh ta nói đã có mọi thông tin cần thiết từ phía em và sẽ gọi lại
nếu họ cần nói chuyện thêm.” Những giọt nước mắt tìm đường lăn xuống
từ khóe mắt tôi. “Nhưng họ không biết về những bức ảnh khác, ảnh của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.