TRONG TẦM NGẮM - Trang 99

và mấy đồng xu bỏ túi. Nếu Matt có nhận thấy gì đi nữa thì anh cũng chẳng
nói năng gì.

Tôi bò lên giường, vẫn mặc nguyên quần áo.
Simon đánh thức tôi dậy. Bên ngoài đã tối và anh bật ngọn đèn cạnh

giường. “Em ngủ từ lúc anh về nhà. Em ốm à?” Anh thì thầm, một tay kẹp
chiếc điện thoại của tôi. “Có một cuộc gọi của cảnh sát này. Điều gì đang
diễn ra thế? Có gì đã xảy ra à?” Người tôi nóng và dính nhớp, và khi tôi
nhấc đầu khỏi gối, nó đau như búa bổ. “Vì sao cảnh sát lại gọi cho em?”

“Em sẽ giải thích sau.” Giọng tôi mờ nhạt đi ở những từ cuối và tôi

đằng hắng để lấy lại giọng. Simon đưa tôi chiếc điện thoại và ngồi bên
giường. Tôi vẫn hơi sốt, nhưng đã cảm thấy dễ chịu hơn vì ngủ được.

“Xin chào,” tôi nói. “Đây là Zoe Walker.”
“Chào chị Walker, tôi là thanh tra Rampello từ Đội Điều tra các vụ

giết người Tây Bắc. Tôi hiểu rằng chị muốn nói chuyện với tôi.” Giọng anh
ta nghe có vẻ rối trí, chán nản hoặc mệt mỏi hoặc cả hai.

“Vâng,” tôi nói. “Bây giờ tôi đang ở nhà, nếu anh muốn tạt qua.”
Simon mở miệng và dang hai tay, “Chuyện gì xảy ra vậy?”
Tôi lắc đầu với anh, khó chịu vì bị ngắt lời. Việc đón tiếp tại nhà khá

tệ và tôi không muốn bỏ lỡ mất những gì thanh tra Rampello đang nói.

“...có thể là tất cả những gì tôi cần trong lúc này.” “Xin lỗi, anh đã nói

gì vậy?”

“Chị không biết Tania Beckett phải không, tôi hiểu vậy?” “Không,

nhưng...”

“Vậy chị cũng không biết được liệu cô ấy có làm việc như một gái

bao, hay điều hành đường dây chat sex, phải không?”

“Không.”
“Được rồi,” anh ta nói nhanh như thể tôi chỉ là một trong danh sách

dài những cuộc gọi mà anh ta phải thực hiện tối nay. “Vậy thì ảnh Tania
xuất hiện trên một quảng cáo đường dây tâm tình của tờ London Gazette
hôm qua, thứ hai ngày 16 tháng 11. Đúng vậy không?”

“Đúng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.