TRONG TẦM NGẮM - Trang 15

phong bì màu nâu đã xé, bị nhét vào túi cùng tất cả những thứ bên trong.
Các bưu kiện nhặt từ thảm chùi chân sau bữa sáng và được mở trên sân ga,
khi em đứng đợi chuyến tàu đầu tiên. Tôi rướn cổ đọc những dòng chữ in
trên chiếc bì thư trên cùng.

Và thế là tôi biết tên em. Điều đó cũng chẳng quan trọng, mối quan hệ

mà tôi và em sắp có cũng chẳng cần đến tên tuổi.

Tôi lấy điện thoại và trượt để ống kính máy ảnh lộ ra. Tôi quay về

phía em, dùng ngón cái và ngón trỏ để phóng to cho đến khi chỉ còn gương
mặt em trong khuôn hình. Nếu có ai để ý, họ cũng sẽ chỉ nghĩ rằng tôi đang
tải hình ảnh chuyến đi của mình lên Instagram hay Twitter. Ảnh “tự sướng”
mà thôi.

Một cú nhấp lặng câm, và em là của tôi.
Khi đoàn tàu rẽ qua một khúc quanh, em rời khỏi sợi dây đai thả từ

trần xe và cúi xuống lấy túi, còn tâm trí vẫn dồn vào cuốn sách. Nếu tôi
không biết về em nhiều hơn, tôi đã nghĩ rằng em bắt gặp cái nhìn của tôi và
chuyển đồ ra khỏi tầm nhìn của tôi, nhưng không phải vậy. Chỉ đơn giản là
sau lần rẽ này là gần đến điểm dừng của em.

Em đang thưởng thức cuốn sách. Thông thường, em sẽ ngừng đọc sớm

hơn nhiều, khi đọc đến đoạn cuối của một chương, và em lách tấm bưu ảnh
dùng để đánh dấu vào giữa các trang sách. Hôm nay, em vẫn đọc, ngay cả
khi tàu đã vào ga. Ngay cả khi em lách người qua cửa, miệng lẩm bẩm
“Cảm phiền” hay “Xin lỗi” đến cả chục lần. Em vẫn tiếp tục đọc ngay cả
khi em đi về phía lối ra, thỉnh thoảng đánh mắt nhìn lên để chắc rằng mình
không đâm vào ai.

Em vẫn đang đọc.
Còn tôi vẫn quan sát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.