TRONG TẦM NGẮM - Trang 152

công nghiệp. Thế cô nghĩ bằng cách nào mà người ta biết đến các bất động
sản của chúng ta?”

Tôi cho rằng đó là một câu hỏi tu từ, nhưng ông chờ đợi một cách

nghiêm túc. Không hài lòng chỉ với việc tỏ ra bề trên với tôi, ông còn đang
chuẩn bị biến tôi thành con ngốc.

“Nhờ - báo - chí,” tôi nói ngắt quãng từng từ, giữa mỗi từ là sự im

lặng của một dấu chấm hết câu.

“Báo nào?”
Tôi nắm tay lại bên mình. “Trong tờ Gazette.”
“Và theo cô, quảng cáo của các đối thủ cạnh tranh của tôi ở đâu?”
“Thôi được, ông đã làm rõ quan điểm rồi.”
“Thật ư, Zoe? Tôi có chút lo ngại rằng dường như cô không hiểu

doanh nghiệp này hoạt động như thế nào. Vì nếu cô thấy khó hiểu đến thế,
tôi chắc chắn rằng mình có thể tìm được một quản lý văn phòng khác có kỹ
năng kế toán.”

Chiếu tướng.
“Tôi hiểu mà, Graham.”
Môi ông nhếch ra thành nụ cười. Tôi không thể để mất việc, và ông ấy

biết điều đó.

Tôi mua một tờ tạp chí trên đường đi làm và đã quyết không sờ đến dù

là một tờ London Gazette. Các trạm đều đông nghẹt. Những chiếc áo khoác
mùa đông khiến mọi người dường như đều to gấp đôi. Tôi lách người dọc
theo sân ga tới điểm chờ quen thuộc. Sự gắng sức này có giá trị bởi tôi sẽ
có thêm thời gian khi chuyển tàu. Dưới chân mình, tôi cảm thấy sự gồ ghề
được thiết kế để giúp người mù tìm đường; đôi giày của tôi nhô ra ngay
trước đường kẻ vàng và tôi lùi lại đến chỗ có thể đứng được mà không va
vào đám đông hành khách đằng sau. Tôi nhìn vào bìa cuốn tạp chí với đầy
những dòng tít quá đáng không thể chịu được.

Gặp gỡ người bà thoát chết ba lần! Tôi đã kết hôn với vợ của con trai!
Đứa con mười tháng tuổi của tôi định giết mẹ!
Tôi cảm thấy luồng hơi nóng trên mặt và biết rằng chỉ vài giây nữa là

tàu đến. Một tiếng ầm ầm vang lên từ trong đường hầm và tóc tôi bị thổi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.