TRONG TẦM NGẮM - Trang 168

nay anh sẽ ăn tối ở nhà chị gái. Tôi dự định xem một bộ phim, có thể sẽ rủ
Justin và Katie xem cùng. Chỉ ba chúng tôi, như ngày xưa. Nhưng cuộc
chạm trán với Luke Friedland khiến tôi cảm thấy bối rối, và tôi tự hỏi liệu
Simon có thể tạm hoãn chuyến đi tới nhà chị gái để về nhà không?

Nếu tôi gọi anh từ bây giờ, tôi có thể gặp được anh trước khi anh rời

văn phòng. Trước đây, tôi từng gọi số điện thoại trực tiếp đến anh, nhưng
vài tháng nay, tòa soạn đã chuyển sang chế độ bàn làm việc lưu động

1*

nên

bây giờ anh không bao giờ biết mình sẽ ngồi đâu vào ngày hôm sau.

*

Hot-desking: văn phòng không chia bàn làm việc riêng cho từng người

mà nhân viên có thể ngồi ở bất kỳ bàn nào còn trống - ND.

Tôi tra Google để tìm số tổng đài. “Làm ơn cho tôi nói chuyện với

Simon Thornton?”

“Xin chị chờ một chút.”
Tôi lắng nghe tiếng nhạc cổ điển cho đến khi đường dây kết nối lại.

Tôi nhìn ánh đèn Giáng sinh trên những cột đèn chiếu sáng đường Anerley,
chúng đều đã bị phủ bụi. Tiếng nhạc ngưng bặt. Tôi chờ đợi nghe thấy
giọng Simon, nhưng vẫn là cô gái trực tổng đài.

“Chị có thể cho tôi xin lại tên người cần gặp?”
“Simon Thornton. Anh ấy là biên tập viên. Chủ yếu phụ trách bài đặc

biệt, nhưng đôi khi anh ấy làm ở phòng tin,” tôi nhắc lại những từ vẫn nghe
Simon sử dụng mà không hề biết đó là hai vai trò trong cùng một chỗ hay ở
cách xa hàng dặm. Thậm chí còn không biết có cùng trong một tòa nhà nữa
không.

“Xin lỗi, ở đây không có ai tên như vậy cả. Anh ấy có phải là người

viết tự do không? Nếu là người tự do, tên anh ấy sẽ không có trong danh
sách.”

“Không, anh ấy ăn lương mà. Anh ấy làm ở đó nhiều năm rồi. Chị có

thể kiểm tra lại được không? Simon Thornton.” “Tên anh ấy không có
trong hệ thống của chúng tôi,” cô gái lặp lại. “Không có ai là Simon
Thorton làm việc ở đây cả.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.