TRONG TẦM NGẮM - Trang 169

16

K

elly bỏ miếng kẹo cao su ra khỏi miệng và vứt nó vào một thùng rác. Cô

đã rời khỏi nhà khá sớm, nếu còn lang thang thêm chút nào nữa cô sẽ có
nguy cơ trễ giờ làm, và điều đó thật khó làm cho Nick Rampello có thiện
cảm với cô. Cô hít một hơi dài, hướng cằm lên và nhanh nhẹn đi về cánh
cửa mà cô đã đứng trước đó vào hôm thứ sáu. Chiếc ô chẳng che chắn cho
cô được mấy khỏi làn mưa dường như đang tạt vào người cô theo phương
nằm ngang.

Mong muốn tạo một ấn tượng tốt đẹp cho ngày đầu tiên, theo bản

năng, sáng nay, Kelly đã lấy bộ âu phục ra, trước khi cảm nhận được sự giá
lạnh của thứ thời tiết chẳng mấy khó chịu này. Cô đã mặc bộ đồ này trong
lần điều trần kỷ luật; cô vẫn còn cảm thấy mép tay áo bằng len cọ vào cổ
tay mình khi cô đứng chờ bên ngoài văn phòng của sếp, chờ được gọi vào.

Sự nhắc nhở khiến cô buồn nôn. Cô đã tháo bộ quần áo khỏi mắc và

gói nó vào túi đựng rác để mang đến cửa hàng từ thiện, mặc thay vào đó
chiếc sơ mi kẻ và quần rộng màu ghi, gấu quần bây giờ đã trở nên thẫm
màu do nước mưa. Mặc dù không có sự gợi ý nhắc nhở của bộ quần áo nữa,
nhưng Kelly vẫn bị ký ức tấn công, xuất hiện theo thứ tự nghịch đảo, giống
như một bộ phim được tua ngược lại. Cô trở lại phiên trực của mình, lẩn
vào cuộc họp đầu tiên với hai má nóng rừng rực, tiếng vang vọng của
những lời đồn đại âm âm trong không trung. Cô đã rời xa công việc trong
nhiều tháng, với những ngày dài kết thúc trong phòng riêng, không tắm gội,
không chăm sóc, chờ đợi phiên điều trần kỷ luật có thể chấm dứt sự nghiệp
của mình. Âm thanh của chuông báo động, biểu hiện của sự khủng hoảng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.