TRONG TẦM NGẮM - Trang 202

ngẫm cách tốt nhất để đưa cô khỏi cuộc điều tra và gửi trả lại Đội Cảnh sát
giao thông Anh.

Thay vào đó, anh đã thay đổi chủ đề một cách đơn giản. “Làm thế nào

mà cô đã gia nhập vào Đội Cảnh sát giao thông Anh mà không phải là Lực
lượng cảnh sát Thủ đô?” Anh hỏi, khi họ đang trên đường A40.

“Họ không tuyển người, và tôi muốn ở lại London. Tôi có gia đình ở

đây.”

“Một cô em, đúng không?”
“Vâng, em gái sinh đôi.”
“Có tới hai người như cô sao? Xin trời thương chúng tôi với!” Nick

liếc cô và Kelly cười, không hẳn vì câu nói đùa mà vì ý làm hòa mà nó thể
hiện.

“Còn anh thì sao? Anh là người London à?”
“Sinh ra và lớn lên ở đây thôi. Tôi là thế hệ Ý thứ hai. Cha mẹ tôi là

người Sicile. Họ đến đây khi mẹ tôi đang mang thai anh trai tôi, và đã mở
một nhà hàng ở Clerkenwell.”

“Nhà hàng Rampello’s,” Kelly nói và nhớ đến đoạn hội thoại với

Melissa.

“De preciso.

2*

*

Tiếng Ý: Chính xác - ND.

“Anh có nói được tiếng Ý không?”
“Chẳng hơn trình độ một khách du lịch bình thường đâu. Đó là nỗi hổ

thẹn vĩnh viễn của mẹ tôi đấy!” Người tài xế đi phía trước lưỡng lự chưa
biết đi đường nào khiến xe họ buộc phải dừng khi đèn đã xanh, Nick bấm
hai tiếng còi ngắn. “Các anh em tôi đã phải làm việc tại nhà hàng vào các
ngày cuối tuần và sau giờ học, và bà thường hét lên chỉ dẫn bằng tiếng Ý.
Tôi toàn từ chối việc trả lời một cách thẳng thừng.”

“Vì sao cơ chứ?”
“Gàn bướng, tôi đoán vậy. Cộng thêm vào đó là tôi biết ngay từ khi đó

rằng một trong chúng tôi sẽ phải tiếp quản nhà hàng khi bố mẹ đến tuổi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.