TRONG TẦM NGẮM - Trang 373

41

M

att lái xe một cách thận trọng, đi qua mỗi lối rẽ thật chậm và vượt qua

những vạch giảm tốc như thể xương cốt tôi đã bị gãy nhừ. Bệnh viện bắt
kiểm tra toàn diện cho tôi, mặc dù tôi đã nói đi nói lại rằng, ngoại trừ vết
thương không cần khâu ở cổ, thì Melissa không hề chạm tới tôi.

Giường tôi được đặt cạnh giường Katie. Con bé được điều trị sốc về

tâm lý, nhưng không bị thương. Cô y tá trông nom chúng tôi đã phải chịu
thua trong việc ngăn cách chúng tôi và đành phải mở tấm rèm ngăn giữa
hai chiếc giường để chúng tôi có thể nhìn thấy nhau. Chúng tôi nằm đó nửa
giờ thì Isaac đến, chạy ào qua cửa chứ không đủng đỉnh như mọi khi.

“Kate! Trời ạ, em có ổn không? Anh đã đến nhanh hết sức có thể đấy.”

Cậu ta ngồi bên cạnh giường Katie và cầm lấy tay nó, mắt cậu ta rà soát
trên mặt, trên người con bé để tìm kiếm vết thương. “Em có đau không?”

“Em ổn mà. Em rất tiếc về buổi biểu diễn hôm nay.” “Chúa ơi, đừng lo

lắng về việc đó. Anh không thể tin rằng em đã phải trải qua những chuyện
này.”

“Nhưng vé của mọi người...”
“Anh đã trả lại tiền cho họ. Quên vở diễn đi, Kate. Nó không quan

trọng. Em mới là quan trọng.” Cậu ta hôn lên trán con bé, và lần đầu tiên
trông cậu ta không giống như đang diễn kịch. Tôi nhận ra rằng Isaac thật sự
thích con bé. Và nó cũng thích cậu ta.

Isaac nhìn lên và mắt chúng tôi gặp nhau, và tôi ước gì tấm màn che

đừng kéo lên như thế. Tôi không thể đọc được biểu cảm của cậu ấy, cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.