TRONG TẦM NGẮM - Trang 51

đang ngắc ngoải có thể khiến tôi thất kinh, nhưng tôi đoán rằng đó cũng
chính là lý do vì sao Melissa có thể kinh doanh được, còn tôi thì không. Khi
tôi chuyển tới cạnh nhà Melissa và Neil, tôi đang học một khóa đào tạo kế
toán qua chương trình Giáo dục bổ túc cho người trưởng thành. Khi còn ở
trường học, môn Toán với tôi là một cực hình, nhưng Matt lại chỉ trông bọn
trẻ vào tối thứ tư hàng tuần. Điều đó có nghĩa hoặc là tôi học nghề kế toán,
hoặc cam chịu với nghề bọc lại ghế, mà tôi thì không thể tưởng tượng ra
mình kiếm sống bằng việc này. Melissa là khách hàng đầu tiên của tôi.

“Cho đến bây giờ, tớ vẫn tự làm sổ sách.” Melissa nói khi tôi kể rằng

sẽ đăng ký khóa học, “nhưng tớ sẽ mở một cơ ngơi mới ở Covent Garden,
và tớ chỉ có thể làm được điều đó nếu có thêm thời gian rảnh. Công việc sẽ
chỉ bao gồm hóa đơn thu chi thôi, không có gì phức tạp đâu.” Tôi lao ngay
vào cơ hội. Mặc dù khi đó là một năm trước khi khách hàng thứ hai là
Graham Hallow mời tôi làm việc lâu dài, đến giờ tôi vẫn quản lý đống sổ
sách của quán cà phê Melissa’s và Melissa’s 2.

“Quán Melissa’s 3 à?” Bây giờ tôi mới hỏi. Cô cười. “Và 4, rồi 5

nữa... Chẳng có giới hạn nào hết!”

Tới trưa tôi mới phải đi làm, nhưng khi tôi tới văn phòng lúc mười

một giờ, Graham đã cố tình xem đồng hồ để tôi thấy.

“Cô đến vào ngày hôm nay thật tốt quá, Zoe à.” Cũng như mọi khi,

ông mặc bộ vest cổ điển, với một chiếc đồng hồ bỏ túi thật sự nhét trong áo
gi lê. “Sự chuyên nghiệp sẽ làm nảy sinh sự tự tin đấy,” ông từng giải thích
cho tôi một lần, chắc hẳn là để cổ vũ tôi rời bỏ chiếc quần MS và thay vào
đó là cái gì cổ hủ lỗi thời giống như trang phục của ông.

Tôi chẳng bị mắc câu. Hai giờ nghỉ của tôi đã được cho phép và chính

Graham đã ký vào trước khi tôi rời văn phòng hôm thứ sáu. “Ông có muốn
tôi pha cho một li cà phê không?” Tôi nói, vì đã học được từ lâu rằng cách
tốt nhất để làm cứng họng Graham là tỏ ra lịch sự một cách vô cảm.

“Thế thì quý hóa quá, cảm ơn cô. Ngày nghỉ cuối tuần của cô vui

chứ?”

“Cũng không tệ lắm,” tôi không cung cấp bất kỳ chi tiết nào, và ông

ấy cũng không hỏi. Giờ đây, tôi giữ cuộc sống riêng của tôi cho chính

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.