TRÚC MÃ NHÀ TÔI - Trang 138

Tiêu Quý chớp mắt, nhìn Mễ Tu mặc quần áo, giống như tối qua nhìn

anh cởi quần áo vậy. Cô còn tưởng rằng anh muốn… Cô thật đáng khinh…

Mễ Tu ăn mặc chỉnh tề, đứng ở bên giường, quay về nhìn Tiêu Quý

vẫn còn co người ở góc tường, anh chợt buồn cười, cái gì anh không nên
nhìn cũng đã nhìn, không nên làm cũng đã làm rồi, cô còn thẹn thùng cái gì
chứ. Hai tay Mễ Tu chống trên giường, dùng tư thế bao vây mà nhìn chằm
chằm Tiêu Quý, anh hạ giọng nói: “Mau mặc quần áo xuống lầu, mẹ anh
đang chờ chúng ta xuống ăn đấy.” Với sự hiểu biết của anh đối với mẹ
mình, bọn họ chưa xuống lầu thì bà sẽ không yên tâm đi làm.

“Ờ.” Tiêu Quý ngoan ngoãn đáp lời, vừa định đứng lên cô lại đột

nhiên nghĩ tới một việc, tối hôm qua cô ngủ ở phòng Mễ Tu, lát nữa xuống
lầu, dì Mai sẽ vặn hỏi cô thế nào, có thể kể lại câu chuyện ông ngoại trẻ
tuổi nhất nước Mỹ mới 29 tuổi không.

Tiêu Quý đáng thương nhìn Mễ Tu, mở miệng chầm chậm nói: “Việc

đó, lát nữa xuống lầu, anh phải cùng em sát cánh chiến đấu nha.”

Mễ Tu xoa rối tóc Tiêu Quý, ánh mắt đầy vẻ nuông chiều, nói: “Yên

tâm, em không phải chiến đấu một mình.” Với thái độ làm việc của mẹ anh,
cho dù xin nghỉ cũng là chuyện một hai tiếng đồng hồ, theo thời gian hiện
tại, chờ bọn họ đi xuống, chưa đến mười phút mẹ sẽ đi làm, căn bản không
có thời gian nói bóng nói gió.

“Tốt.” Nhận được câu trả lời khẳng định, Tiêu Quý yên tâm đứng dậy

mặc quần áo, khoé mắt cô lướt qua Mễ Tu đang thảnh thơi ngồi trên giường
nhìn cô mặc quần áo, cô bĩu môi, chậm lại động tác trên tay, đều là vợ
chồng già rồi, còn thẹn thùng gì nữa.

Mặc quần áo xong, Tiêu Quý ngồi xuống mép giường chải lại mái tóc

bị Mễ Tu xoa rối, lúc này mắt cá chân ấm áp, cô kinh ngạc cụp mắt xuống,
thấy Mễ Tu cầm giầy cô, đang mang vào chân cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.