TRÚC MÃ NHÀ TÔI - Trang 400

Phong, tuy rằng sự hiểu biết của anh không bao gồm về sự lơ là và lạnh
nhạt của Du Phong đối với Mị Mị. Anh ta muốn đi thăm Doãn Cách Tử,
hoàn toàn có thể nói một tiếng với Mị Mị rồi đi, hoặc là tới nơi rồi nghĩ
cách liên lạc với cô. Không nhớ số điện thoại, căn bản không phải lý do,
Doãn Cách Hi có thể thông qua anh mà giải quyết chuyện công ty, Du
Phong sao lại không thể thông qua anh để liên lạc với Mị Mị chứ, sự khác
biệt là trái tim đặt ở đâu, và chưa từng để trong lòng.

Lúc có được không biết quý trọng, đợi khi đánh mất mới không kịp

hối tiếc, có lẽ đây là thói hư tật xấu của con người, nhưng cũng không thể
trở thành cái cớ cho bất cứ sai lầm nào.

Mễ Tu nheo mắt, nhìn về phía Du Phong dường như đã ngủ thiếp đi.

Trước khi anh đi công tác, thầy có gọi anh đến văn phòng, nói với anh rằng
lên năm ba sẽ có hai suất trao đổi sinh viên, hỏi anh có ý định đi không.
Đương nhiên anh từ chối, thầy cười, nói cũng biết anh sẽ từ chối, dù sao
Tiêu Quý ở đây, anh làm sao bằng lòng đi chứ. Nhưng thầy còn nói tiếp,
không ngờ Du Phong cũng từ chối. Lúc ấy Mễ Tu lấy làm kinh hãi, với tính
cách của Du Phong, hễ là những việc có thể giúp đỡ tương lai của mình thì
anh ta sẽ không từ chối, huống hồ, ra nước ngoài học tập, là cơ hội hiếm
thấy cỡ nào.

Lúc này, Mễ Tu đã hiểu, nguyên nhân thực sự Du Phong không chịu

xuất ngoại, lại giống như anh, là luyến tiếc.

Đáng tiếc, sự luyến tiếc này suy cho cùng đã quá muộn màng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.