TRỨNG CHIM CÚC CU NÀY THUỘC VỀ AI - Trang 205

“Tôi hiểu rồi. Nhưng trước mắt bà cứ cho tôi xem phòng ông ấy có được

không?”

“Vâng. Tôi sẽ dẫn anh đến đó.” Setsuko đứng dậy.

Phòng làm việc của Kamijou Nobuyuki ở hướng nam. Nó là một căn phòng
kiểu Âu tươi sáng và có cửa sổ. Căn phòng rộng khoảng mười sáu mét
vuông, phía tường có giá sách và kệ để đồ. Bàn và ghế được bố trí sao cho
khi làm việc lưng quay ra phía cửa số. Mặt bàn trống huếch chứng tỏ ở đó
có đặt chiếc máy tính và đã bị cảnh sát mang đi. Trên giá sách cũng có
nhiều mảng trống với cùng lý do như vậy.

“Không biết cảnh sát đã căn cứ trên điểm gì mà mang hết những giấy tờ,

sổ sách đi nhỉ?”

Nhưng cả câu hỏi này Setsuko cũng chỉ biết lắc đầu. “Tôi không biết ạ.

Tôi chỉ thấy họ cho hết giấy tờ vào thùng mà không kiểm tra xem nội dung
của chúng là gì.”

Yuzuki gật đầu. Thực tế có thể là như vậy.
Yuzuki tiến lại gần giá sách và nhìn lướt qua tựa đề trên gáy những

quyển sách còn sót lại. Hầu hết chúng là những sách về kinh doanh hoặc
chăm sóc sức khỏe. Ngoài ra còn có cả những sách liên quan đến y học. Có
lẽ Kamijou muốn tìm hiểu về căn bệnh máu trắng.

“Bà cho tôi xem bên trong bàn làm việc của ông ấy có được không?”
“Mời anh!” Setsuko đáp.
Yuzuki ngồi vào ghế, mở ngăn kéo của chiếc bàn gỗ mun ra. Trong ngăn

kéo cũng gần như trống không. Chỉ còn bút viết, hộp đựng danh thiếp, con
dấu là còn sót lại.

“Có vẻ mọi thứ đã bị đem đi hết rồi.” Yuzuki nở một nụ cười méo xệch.
“Vâng ạ. Cả danh sách và thư họ cũng mang đi cả rồi. Nhưng thứ họ tìm

kĩ nhất là những ghi chép giống sổ nhật ký. Họ hỏi tôi rất kĩ rằng chồng tôi
có viết nhật ký hay không.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.