TRỨNG CHIM CÚC CU NÀY THUỘC VỀ AI - Trang 43

thứ ba cũng nên. Thế nào? Liệu cháu có sẵn sàng hợp tác vì sự nghiệp thể
thao của Nhật Bản hay không?”

Kazami nghiêng đầu, khẽ nở một nụ cười. Nhưng nụ cười đó phải gọi là

rất lạnh lùng. “Cha cháu đã nói không thích rồi thì chẳng phải chú có nói
thế nói nữa với cháu cũng vô ích hay sao?”

“Thế nên chú mới muốn cháu đỡ lời giúp với cha cháu. Khuyên ông ấy

hãy hợp tác với bọn chú.”

“Vô ích thôi ạ.” Kazami đứng bật dậy. “Cháu không có tài thuyết phục

cho cháu đâu. Mà cháu cũng không có ý định làm điều đó. Nếu như…
chuyện chú muốn nói với cháu chỉ có vậy, thì cháu xin phép dừng ở đây
thôi. Sau đây cháu phải quay về Sapporo. Khóa tập huấn cũng sắp bắt đầu
rồi.”

“Đợi đã. Hãy suy nghĩ kĩ lại một lần nữa xem sao. Cũng không có gì to

tát lắm đâu. Thoải mái như khám sức khỏe thôi.”

“Xin lỗi chú, cháu đi đây.” Kazami khoác túi lên vai, chân bước vội ra

phía cửa.

Yuzuki lắc đầu, uống nốt lon cà phê còn đang uống dở. Cà phê đã nguội

lạnh, chỉ còn vị ngọt khó chịu đọng lại trong miệng.

Trụ sở chính của công ty phát triển Shinsei nằm ở Shinjuku. Khi Yuzuki đi
đến tầng của phòng thể thao, trưởng phòng Kotani đang ngồi ở bàn họp nói
chuyện với ai đó. Mặt ai nấy đều rất lạnh lùng. Kotani nhận ra Yuzuki tới,
ông ta nói một hai câu gì đó với người kia để kết thúc câu chuyện.

Yuzuki cứ thế ngồi vào phía ghế trống. “Đã có chuyện gì vậy?”
“Sao anh hỏi thế?”
“À không, là vì tôi thấy trông như anh đang nói về chuyện gì đó rất

nghiêm trọng.”

Kotani không trả lời câu hỏi của Yuzuki. Ông ta tựa lưng vào ghế như để

chống đỡ cơ thể. Mí mắt sụp xuống nặng trĩu, ông ta đảo cặp mắt dài sắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.