TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 119

“Mau rời khỏi đây!” Tý Ngọ nói với người đánh xe.
Xe ngựa rung lên bần bật, nhanh chóng rời khỏi con ngõ, ba

người ngồi trên xe cũng không nói năng gì nhiều, Phan Tuấn ngẫm
nghĩ giây lát, toan mở miệng thì Tý Ngọ đã cướp lời anh: “Tiểu sư
thúc, sau khi rời khỏi Cục cảnh sát, tôi y theo ám ngã của chú, đã bám
đuôi theo đến biệt thự số 0, biết được đám người ấy nhốt chú bên
trong, bèn lập tức quay lại nhà họ Phan, chẳng ngờ tôi về đến nơi thì
đã loạn hết cả lên rồi!”

“Gì hả?” Phan Tuấn giật mình.
“Chú nên hỏi Âu Dương cô nương thì hơn, chuyện xảy ra lúc đó

chắc cô ấy nắm rõ hơn tôi.” Tý Ngọ chỉ Âu Dương Yến Vân ngồi bên
cạnh.

“Yến Vân, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Phan Tuấn hoang

mang hỏi.

“Anh Phan Tuấn, kì thực chuyện này cũng tại tính khí của ông

nội em không được tốt.” Âu Dương Yến Vân lấy làm áy náy nói, “Ăn
cơm trưa xong, em trai em bắt đầu đau bụng, mới đầu chỉ nhâm nhẩm
đau từng đợt, dần dần càng lúc càng dữ dội hơn, khi bọn em biết
chuyện thì nó đã đau đến nỗi lăn lộn dưới đất, mặt mày nhợt nhạt,
khóe miệng rỉ máu tươi, mồ hôi đầm đìa như tắm rồi.” Âu Dương Yến
Vân kể lại.

“Trên người, trên cánh tay nó nổi rất nhiều đốm đỏ như hoa

đào?” Phan Tuấn ngắt lời, tròn mắt ngạc nhiên nhìn Âu Dương Yến
Vân. Cô gật đầu, thở dài một tiếng.

“Đây là trúng độc, vả lại còn là chất độc Tâm trai, thứ này có độc

tính rất kì dị, nếu người trúng độc tính cách ôn hòa nhã nhặn thì gần
như không có tác dụng gì; nhưng thảng như người trúng độc tính tình
lại nóng như lửa, thì độc tính sẽ tăng cường, nếu nghiêm trọng thì hô
hấp khó khăn, thậm chí trên người còn xuất hiện những đốm đỏ dạng
như hoa đào.” Phan Tuấn lẩm bẩm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.