TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 145

“Cô đã bao giờ nghe truyền thuyết long diên di họa chưa?” Tý

Ngọ thấy Thời Diểu Diểu lắc đầu, liền nói tiếp: “Tương truyền long
diên là nước dãi của rồng, sau khi nhà Chu diệt nhà Thương thì có
được một cái hộp, trong hộp này chứa long diên. Hoàng đế nhà Chu
cho đây là vật chẳng lành, bèn tìm cách hủy đi, chẳng ngờ long diên
lại hóa thành một con thằn lằn, nhảy vào trong hậu cung. Nhiều đời
sau, một cung nữ trông thấy nó liền hoài thai, không lâu sau thì sinh ra
một đứa bé gái, cung nữ bèn vứt bỏ đứa bé gái ấy đi, không rõ tung
tích thế nào. Nhiều năm sau, trong nước bắt đầu lưu truyền một bài
đồng dao, đại khái nội dung là khi nào cung gỗ dâu, túi tên bện bằng
cỏ tranh xuất hiện thì nhà Chu sắp diệt vong. Sau đấy, Chu vương quả
nhiên phát hiện một đôi vợ chồng bán cung gỗ dâu và bao đựng tên
bện bằng cỏ tranh, liền ra lệnh lùng bắt. Hai người trốn vào trong núi
hoang, phát hiện một đứa bé gái hết sức đáng yêu, bèn nuôi dưỡng
thành người, cuối cùng đưa vào trong cung, đứa bé gái này chính là
Bao Tự.”

Thời Diểu Diểu gật gật đầu: “Nhưng long diên có đúng là nước

dãi rồng không?”

“Ừm, không phải, trong Bản thảo cương mục có ghi, long diên,

mùi tanh, vị hơi chua mặn, không có độc. Nhưng có thể thứ này đã bị
thêm vào một loại độc khác, nên mới khiến Phan Dao có dấu hiệu
trúng độc như vậy. Có điều vật này còn một đặc tính, chính là gặp máu
sẽ tỏa hương, thứ mùi này có thể lan tỏa ra xa mấy dặm, liên miên bất
tuyệt.” Phan Tuấn nói tới đây, sực nhớ ra gì đó, giật mình thốt lên:
“Không ổn, trúng kế rồi, Tý Ngọ mau cõng Phan Dao lên, chúng ta
mau rời khỏi đây.”

Tý Ngọ nghe vậy liền vội vàng chạy ra giường cẩn thận nâng

Phan Dao đặt lên lưng mình.

“Sao vậy? Việc gì vội thế? Giờ vẫn chưa tối, cõng một người như

vậy chạy ra ngoài rất dễ bị để ý đó.” Thời Diểu Diểu vẫn không hiểu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.