TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 148

“Hai vị cũng vào luôn thôi!” Tên giúp việc thấy Phan Tuấn đã

xuống hầm, liền quay sang nói với Tý Ngọ và Thời Diểu Diểu.

Thời Diểu Diểu đi trước mắt Tý Ngọ, nhanh nhẹn chui vào

đường hầm, Tý Ngọ vì cõng Phan Dao nên bước đi hơi loạng choạng.
Tên giúp việc thấy cả bọn đều đã vào trong liền đậy nắp đường hầm
lại, khóa cửa đi ra ngoài.

Đường hầm bí mật này lúc mới đi vào thì tối om như mực, nhưng

ở phía trước dường như có ánh đèn mờ mờ, Phan Tuấn dẫn theo hai
người đi về phía ánh sáng, được chừng hơn chục bước thì phát hiện
bên trong là một mật thất, một người đang ngồi trước bàn, ngoài ra
còn có một người khắc nửa nằm nửa ngồi trên giường.

Người ngồi trước bàn cúi đầu, tay tung hứng một khẩu súng, trên

bàn đặt một ấm trà và mấy cái chén. Phan Tuấn không nhìn rõ gương
mặt y, còn người nửa nằm nửa ngồi trên giường rõ ràng đã bị thương,
nhưng tướng mạo y thì Phan Tuấn có ấn tượng, chính là Hoắc Thập
Tam của Thanh Long bang.

“Phan gia...” Hoắc Thập Tam thấy Phan Tuấn thì không giấu nổi

vẻ kinh ngạc và cảm kích. Phan Tuấn nhất thời cũng ngẩn người,
không ngờ lại gặp lại Hoắc Thập Tam ở đây.

“Hoắc Thập Tam? Sao anh lại ở đấy?” Phan Tuấn thầm suy đoán,

vậy thì người ngồi trước bàn này lẽ nào chính là lão đại của Thanh
Long bang, Hoắc Thành Long?

“Vị này là...” Phan Tuấn chắp tay nói, không ngờ người kia lại

đứng phắt dậy, cầm súng chỉ thẳng vào đầu anh.

Gã đại hán trước mặt cao chừng mét bảy mét tám, mày rộng mắt

to, da ngăm đen, râu ria xồm xoàm, hai mắt trợn lên như cặp chuông
đồng, vằn đầy tia máu, nhìn chằm chằm vào Phan Tuấn. Phan Tuấn
vừa thấy mặt đối phương đã nhận ra người này quả nhiên chính là
Hoắc Thành Long, nhưng cũng không biết chuyện này rốt cuộc là thế
nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.