TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 193

Đúng lúc này, có tiếng bước chân cuống cuồng và tiếng thở dồn

dập vang lên, có lẽ là của nữ giới. Phía sau, lại có tiếng bước chân còn
hoảng loạn hơn, nghe như thể có năm ba người vậy, bọn họ đầu đi
giày da, miệng không ngừng kêu: “Hoa cô nương...” Nghe giọng
không khó đoán ra đấy đều là người Nhật, thân thể Phan Tuấn khẽ
rung lên, mở bừng hai mắt.

Hành động này của anh làm Âu Dương Yến Vân ngây người, cô

ngạc nhiên ngước nhìn Phan Tuấn. Vì đã có kinh nghiệm lần trước,
Phan Tuấn biết chỉ cần mình nghe thấy, thì chuyện đó nhất định đã xảy
ra. Âu Dương Yến Vân nhân ra anh biến sắc mặt, liền hỏi: “Anh Phan
Tuấn, có chuyện gì vậy?”

Phan Tuấn đưa mắt nhìn xung quanh, nói: “Có chuyện rồi, chúng

ta mau xuống núi.”

Anh vừa mới dứt lời, thì từ phía xa vang lên một tiếng súng, Phan

Tuấn và Âu Dương Yến Vân đều ngẩn ra, đưa mắt nhìn nhau, âm
thanh truyền đến từ hướng họ xuất phát khi nãy. Cả hai vội nhanh
chóng chạy xuống chân núi.

Tiếng súng vang vọng khắp cả ngọn núi, vừa khéo đúng lúc này,

ở thành Bắc Bình cách đó năm chục dặm cũng có tiếng súng vang lên.
Tiếng súng này truyền ra từ nhà của cục trưởng Cục cảnh sát Bắc Bình
- Phương Nho Đức. Bên ngoài lập tức có mấy người chạy tới hỏi:
“Cục trưởng, có chuyện gì vậy ạ?”

“Cút cút cút, không có gì, con bà nó, súng của tao bị cướp cò

thôi!” Phương Nho Đức quát lớn, hai viên cảnh sát vừa chửi thầm
Phương Nho Đức, vừa quay người bỏ đi. Trong phòng Phương Nho
Đức, một khẩu súng đen ngòm đang đè lên đầu y. Người Phương Nho
Đức ưỡn thảng, lưng dựa vào bàn, gương mặt chữ điền miễn cưỡng
rặn ra một nụ cười, lắp ba lắp bắp: “Hảo hán, hảo hán, tha mạng, có gì
thì từ từ nói.”

Người kia tay cầm súng, tướng mạo lạnh lùng, đặc biệt là đôi mắt

tràn đầy sát khi, thoạt nhìn chắc chỉ khoảng trên dưới hai mươi. Gã ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.