TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 218

Yến Vân nói: “Người... người này đúng là em trai chị à?”

“Đúng, đúng vậy! Nó là em trai tôi, Âu Dương Yến Ưng.” Dứt

lời, Âu Dương Yến Vân vội đứng dậy nhìn Phan Tuấn nói: “Anh Phan
Tuấn, anh mau xem vết thương của em trai em thế nào.”

Phan Tuấn đi tới, ngồi bên cạnh giường nhẹ nhàng vén mí mắt

của Âu Dương Yến Ưng lên, thấy bên trong không có chút sắc máu
nào. Anh lại đưa tay dò hơi thở nơi mũi cậu bé, chỉ thấy hơi thở mong
mạnh yếu ớt như đường tơ. Phan Tuấn xoè tay Âu Dương Yến Ưng ra,
đặt ngón tay lên thăm mạch, thấy mạch tượng của cậu bé ấn nhẹ thì
không có, ấn mạnh mới thấy. Những người còn lại đều chăm chú nhìn
anh, hai hàng lông mày Phan Tuấn khẽ nhíu lại, một hồi sau mới thở
hắt ra nhận xét: “Mạch tượng của Yến Ưng có lực thì thấy, vô lực thì
không, tà khí đọng ở bên trong, khí huyết bị ngăn trở không thông
dương khí, mạch trầm; tạng phủ suy nhược, dương khí hư hao, mạch
khí yếu ớt.”

“Anh Phan Tuấn, em không hiểu, anh mau nói xem em trai em có

cứu được không?” Âu Dương Yến Vân nôn nóng hỏi.

“Ừm, chủ yếu là vì Yến Ưng tập võ từ nhỏ, bản thân cũng khoẻ

mạnh, nên mới có biểu hiện mạch tượng có lực, sở dĩ vẫn hôn mê bất
tỉnh, là vì kinh hãi và nộ khí tích tụ ở ngực, làm tổn thương đến lục
phủ ngũ tạng, từ đó tạo ra hiện tượng mạch trầm này.” Phan Tuấn nói
đoạn, nhẹ nhàng vén ống tay áo, liếc nhìn Đoàn Nhị Nga bên cạnh,
ánh mắt thoáng hiện lên vẻ nghi hoặc.

“Vậy phải làm sao thì am trai em mới tỉnh lại?” Âu Dương Yến

Vân ngồi xuống bên cạnh Âu Dương Yến Ưng.

“Chỉ cần để khí uất dồn tụ tỏng ngực cậu ấy thoát ra ngoài là

được, thân thể cậu ấy vốn cũng khoẻ mạnh, sẽ hồi phục rất nhanh
thôi.” Phan Tuấn một mình đi ra ngoài, lấy một cái túi nhỏ đeo trên
yên ngựa mang vào, sau đó, anh bảo Âu Dương Yến Vân đỡ Âu
Dương Yến Ưng ngồi trên giường đất, vén áo cậu lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.