TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 259

Yến Vân lớn tiếng mắng, “Anh cũng biết ông nội tôi bị người Nhật
đánh lén, mà ả yêu tinh ấy lại âm thầm qua lại với đám Matsui
Naomoto kia như thế, có quỷ mới tin là ả ta không dính dáng đến
chuyện này.”

“Chuyện này... nhưng đúng là cô ấy đã cứu chú Phan Tuấn mà!”

Tý Ngọ nói.

“Phì, chẳng qua là khổ nhục kế thôi, cô ta dùng cách này để giành

được sự tín nhiệm của chúng ta, sau đó sẽ quăng một mẻ lưới bắt trọn.
Thật không biết con yêu tinh ấy cho anh Phan Tuấn uống phải bùa mê
thuốc lú gì nữa.” Âu Dương Yến Vân hiển nhiên đã hận Thời Diểu
Diểu đến thấu xương.

“Chuyện này chúng ta có nên thương lượng trước với tiểu sư thúc

không? Nếu lầm lẫn...” Tý Ngọ vẫn kiên trì thuyết phục.

“Anh là đàn ông mà sao làm việc cứ rụt rè khép nép thế.” Âu

Dương Yến Vân ghé miệng bên tai Tý Ngọ thì thầm, “Tôi nghi ngờ
trong chúng ta có nội gián, kẻ ấy chắc chắn là ả yêu tinh kia, chứ
chẳng nghi ngờ gì nữa!”

“Được rồi, tôi hứa với cô.” Tý Ngọ nghe Âu Dương Yến Vân nói

vậy, rốt cuộc cũng hạ quyết tâm.

Âu Dương Yến Vân vui vẻ vỗ vai Tý Ngọ, sau đó ôm vai bá cổ

anh khen ngợi: “Thế mới là em trai ngoan của tôi chứ, Tý Ngọ à!”

Tý Ngọ bị Âu Dương Yến Vân ôm một cái, mùi hương thoang

thoảng trên cơ thể cô lập tức ngập tràn khoang mũi, trái tim anh ta khẽ
run lên, toàn thân lâng lâng khó tả, thứ cảm giác này anh ta chưa từng
gặp bao giờ, trong khoảnh khắc ấy, anh ta đã đưa ra một quyết định
mà chính bản thân mình cũng lấy làm kinh ngạc, vì người “chị” này,
cho dù mất đi tính mạng, cũng có gì đáng tiếc đâu?

Kí ức trong chớp mắt lại trở về quán rượu nhỏ, khi rót rượu cho

Thời Diểu Diểu, Tý Ngọ giấu độc dược trên ngón tay, khẽ bôi lên
miệng chén. Tuy đã nhận lời với Âu Dương Yến Vân, nhưng trong
lòng Tý Ngọ vẫn có cảm giác bất an, vì vậy lượng chất độc cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.