TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 260

không nhiều. Có điều, Tý Ngọ không biết lượng chất độc như vậy, tuy
không khiến côn trùng mất mạng, nhưng đủ làm Thời Diểu Diểu đi
đời trong vòng một ngày.

Nghĩ tới đây, Tý Ngọ thở hắt ra một hơi, không khỏi nhớ đến Âu

Dương Yến Vân. Bóng dáng cô gái ấy chốc chốc lại hiện ra trước mắt,
không sao xua tan đi được, nghĩ đến lại thấy ngọt ngào, nghĩ đến lại
thấy mãn ý. Âu Dương Yến Vân giờ đang ở đâu? Có lẽ đã tìm được
em trai và ông nội cô ấy rồi cũng nên! Tý Ngọ đứng dậy, không ngừng
đi đi lại lại trong sân, nóng lòng rời khỏi thành Bắc Bình để gặp lại Âu
Dương Yến Vân.

Đúng lúc này, sau lưng Tý Ngọ chợt có tiếng bản lề ken két, anh

ta hơi chau mày, nhìn về phía đó, chỉ thấy cánh cửa một căn phòng
phía sau mình mở ra, bên trong xuất hiện một người đàn ông chừng
hơn hai mươi tuổi.

Gã ta đẩy cửa, ngó nghiêng bên ngoài một lúc, cơ hồ không hề

chú ý đến sự tồn tại của Tý Ngọ. TÝ Ngọ cũng chẳng buồn ngoảnh
đầu, đi về phía nhà trọ. Gã kia đứng ở sân sau quán trọ nhìn ngó một
vòng, không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào lại ngồi đúng vào phiến đá
xanh Tý Ngọ vừa ngồi lúc nãy.

Đẩy cửa phòng, Tý Ngọ thấy Thời Diểu Diểu đang nửa nằm nửa

ngồi trên giường, Phùng Vạn Xuân ngồi trước mặt cô, hai người nhỏ
giọng bàn bạc chuyện gì đó, thấy anh ta bước vào, cả hai đều liếc nhìn
ra phía cửa.

“Tiểu sư thúc, cô... cô không sao chứ!” Tý Ngọ tự biết mình sai,

thẽ thọt nói.

Thời Diểu Diểu liếc nhìn anh ta, khóe miệng nhếch lên một nụ

cười lạnh lẽo: “Ai bảo anh hạ độc tôi?”

“Chuyện... chuyện này tôi không thể nói!” Lời Tý Ngọ làm

Phùng Vạn Xuân cực kì phẫn nộ, ông đang định quát mắng thì bị Thời
Diểu Diểu ngăn lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.