TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 265

“Đúng vậy, rốt cuộc cũng thoát ra được, nhưng sao cậu lại ở

đây?” Phùng Vạn Xuân kinh ngạc hỏi.

“Chuyện này kể ra dài lắm, huynh đệ của tôi bị người Nhật giết,

bêu đầu bên ngoài thành, tôi dẫn theo người đi trộm đầu về ngay trong
đêm. Không ngờ lại gặp các vị ở đây, nhưng có thể chúng tôi đã để lộ
tung tích, đám binh lính đã tập kết lực lượng tiến về đây rồi.” Hoắc
Thành Long nói liền một mạch.

“Có phải đầu của Biện Tiểu Hổ không?” Thời Diểu Diểu quan

tâm hỏi.

“Đúng vậy! Cái mạng của Hoắc Thành Long này đổi bằng mạng

của vô số anh em đã chết dưới họng súng của bọn chúng, tôi tuyệt đối
không bỏ rơi bất cứ người nào.” Từ sau sự kiện cầu Lư Câu, Hoắc
Thành Long đã căm thù người Nhật đến thấu xương, nguyên cả một
đại đội, cuối cùng chỉ còn lại bốn người, bao gồm cả Biện Tiểu Hổ và
chính bản thân y, lúc đó y đã thề sẽ tuyệt đối không bao giờ bỏ rơi
huynh đệ của mình.

“Đại ca, giờ chúng ta tính sao? Quân Nhật sắp đến nơi rồi!” Gã

vừa đánh vỡ chén trà khi nãy lại nhắc nhở.

Hoắc Thành Long thoáng nghĩ ngợi, sau đó ngẩng đầu lên nói với

Phùng Vạn Xuân: “Phùng gia, các vị hãy đi theo lối cửa sau trước đã.”
Dứt lời, y vội vàng về phòng lấy ra một cái hộp màu đen, mỗi bề
chừng năm tấc, bên ngoài bọc bằng vải đen.

“Trong này là đầu của Tiểu Hổ, phiền Phùng gia mang đi khỏi

thành Bắc Bình, ở ngoài thành chừng mười lăm dặm có huynh đệ của
chúng tôi tiếp ứng, nếu mọi người có thể thoát ra, xin hãy giao cái này
lại cho các huynh đệ của tôi.” Hoắc Thành Long vừa nói vừa vuốt ve
cái hộp ấy, sau đó đưa cho Phùng Vạn Xuân.

“Mấy huynh đệ chúng ta ở đây cầm cự một lúc.” Hoắc Thành

Long vừa nói vừa nhìn mấy người đàn ông đứng sau lưng, phía sau y
tính cả người trẻ tuổi đánh vỡ chén trà kia tổng cộng có bốn người, ai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.