TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 266

nấy đều cao to cường tráng, thắt lưng giắt súng lục, vẻ mặt không hề
có nét sợ hãi.

“Không được, có thể bọn chúng nhằm vào chúng tôi, các người

tuyệt đối không thể lấy trứng chọi đá với quân Nhật được.” Phùng
Vạn Xuân một tay cầm cái hộp, một tay nắm chặt tay Hoắc Thành
Long.

“Phùng gia, lần trước chúng tôi phá hủy được kho quân giới của

bọn chúng là đã kiếm đủ vốn rồi, lần này chỉ vì đoạt lại đầu của Tiểu
Hổ thôi, Hoắc Thành Long tôi đã sống đủ kiếp này rồi.” Hoắc Thành
Long vừa nói vừa rút súng lục ra, “Các huynh đệ, chuẩn bị đi!”

“Vâng!” Bốn người kia đồng thanh đáp.
“Phải rồi, Phùng gia, còn một chuyện này tôi phải nói với ông,

lần trước khi đến kho quân giới chúng tôi phát hiện.” Kế đó, Hoắc
Thành Long ghé miệng vào tai Phùng Vạn Xuân thấp giọng nói thầm
mấy câu, chỉ thấy sắc mặt Phùng Vạn Xuân dần trở nên nặng nề, nghe
xong liền hỏi: “Thứ đó giờ đang ở đâu?”

“Vì thứ đó lớn quá, không tiện mang theo, về sau chúng tôi định

đánh bom cho nổ luôn cùng các loại vũ khí khác, nào ngờ lại bị quân
Nhật phát hiện, đành vội vàng châm ngòi nổ. Không biết nó có bị nổ
không, bấy giờ tôi còn rất ngạc nhiên, thứ đó sao có thể đặt bên trong
kho quân giới phòng bị nghiêm mật như vậy chứ?” Những lời của
Hoắc Thành Long khiến Thời Diểu Diểu và Tý Ngọ vô cùng tò mò,
nhưng lại không mở miệng hỏi.

“Được rồi, Phùng gia, các vị đi trước đi. Huynh đệ chúng tôi sẽ

đánh lạc hướng bọn chúng!” Nói xong, Hoắc Thành Long chẳng buồn
ngoảnh đầu lại, dẫn theo bốn người anh em đẩy cửa đi ra khỏi quán
trọ.

Phùng Vạn Xuân đứng nguyên tại chỗ, thầm tính toán giây lát rồi

bảo: “Thời cô nương, Tý Ngọ, chúng ta mau rời khỏi đây.”

“Các người không đi được nữa rồi!” Âm thanh này vẳng lại từ

sân sau của quán trọ, khiến đám người Phùng Vạn Xuân ngẩn ra, Tý

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.