TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 268

“Đừng nóng vội, đằng nào hôm nay các người cũng không thoát

đi đâu được, tôi nhẫn nhục gánh vác trách nhiệm nặng nề đã nhiều
năm như vậy, nhất định phải cho các người chết một cách minh bạch
chứ.”

Tên áo xanh ngẩng đầu nhìn vầng trăng, đoạn nói: “Tôi không

phải là Hán gian, tôi chính là một người Nhật!”

Lời này vừa thốt ra, Thời Diểu Diểu và Tý Ngọ lập tức cảm nhận

được toàn thân Phùng Vạn Xuân rung lên dữ dội.

“Cái gì? Ngươi là người Nhật?” Phùng Vạn Xuân gần như không

dám tin vào tai mình nữa.

“Ha ha, đúng rồi, từ năm sáu tuổi tôi đã được lựa chọn để bí mật

đưa tới Quan Đông, tiềm phục làm gián điệp, mục đích của tôi chính
là tiếp cận ông.” Tên áo xanh chậm rãi nói từng câu từng chữ, tựa hồ
muốn kể hết những nỗi khổ y phải chịu đựng bao năm nay.

“Tiếp cận ta?” Phùng Vạn Xuân cười gằn hai tiếng, “Giờ ta rốt

cuộc đã hiểu tại sao ngươi muốn trộm mật quyết của khu trùng sư hệ
Thổ, thì ra đó mới là mục đích thực sự của nhà ngươi.”

“Lúc đó tôi vẫn còn quá trẻ, quá ấu trĩ, cuối cùng bị ông phát hiện

ra tung tích, rồi bị đuổi khỏi sư môn, buộc lòng phải lưu lạc mãi tận
Hà Nam, gia nhập vào gánh hát Minh Nguyệt, nhưng không giờ phút
nào tôi quên mục đích mình nằm gai nếm mật ở đất Trung Quốc này.”
Dứt lời, y liền thở dài.

“Còn bao nhiêu kẻ giống như ngươi nữa?” Phùng Vạn Xuân hỏi.
“Rất nhiều, nằm ngoài tưởng tượng của ông đấy, bọn họ chẳng nề

xa người thân đến miền đất xa lạ này, để hoàn thành mục đích vĩ đại
của Thiên Hoàng.” Tên áo xanh hiển nhiên cảm thấy mình đã nắm
chắc phần thắng trong tay, ngữ điệu không giấu vẻ tự tin.

“Ha ha, chỉ có các ngươi mới không biết liêm sỉ, đi cướp về rồi

còn ra vẻ cây ngay không sợ chết đứng, nói những thứ đó thuộc về
mình!” Phùng Vạn Xuân phẫn nộ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.