TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 276

“Ừm?” Tý Ngọ nhìn sang có vẻ thắc mắc.
“Cậu nhìn chữ viết trên đây đều nghiêng về phía trái, trông có vẻ

xiên vẹo, tôi nghĩ người viết chắc muốn che giấu bút tích nên mới cố ý
dùng tay trái viết, mà chỉ có người quen mới nhận ra được bút tích của
nhau thôi. Có điều, người này đã muốn cứu chúng ta, tại sao còn phải
che giấu thân phận làm gì?” Lời giải thích của Thời Diểu Diểu khiến
Tý Ngọ sực hiểu ra, không khỏi thầm khâm phục cô gái xinh đẹp này.

“Thời cô nương nói không sai.” Phùng Vạn Xuân điềm đạm nói.
“Nhưng mà sư phụ, lời nhắn này có đáng tin không?” Tý Ngọ

ngạc nhiên hỏi.

“Nếu y không che giấu bút tích thì ta ngược lại sẽ hoài nghi.” Ý

của Phùng Vạn Xuân rõ ràng là người này che giấu bút tích, hẳn là
đáng tin hơn một chút.

“Người mà sư phụ nói là ai vậy?” Tý Ngọ hỏi.
Phùng Vạn Xuân ngẩng đầu lên trừng mắt nhìn Tý Ngọ, Tý Ngọ

thầm nghĩ chắc chắn mình đã lỡ miệng, cũng không dám nói gì thêm,
đành trở lại bên cạnh Thời Diểu Diểu thì thầm hỏi: “Tiểu sư thúc, cô
nói người mà sư phụ nhắc đến là ai vậy?”

“Ừm ừm.” Thời Diểu Diểu chỉ cười không đáp, kì thực cô đã

đoán ra được tám chín phần, người quen biết với Phùng Vạn Xuân
đồng thời biết tình cảnh lúc này của bọn họ, chắc cũng chỉ có một
mình Mizui Moto mà thôi.

Bọn họ lặng lẽ đợi trong phòng, hơn một canh giờ sau, Phùng

Vạn Xuân mở bừng mắt ra nói: “Bọn chúng đến rồi!”

“Ai?” Tý Ngọ và Thời Diểu Diểu tò mò nhìn ông, đúng lúc này, ở

mé phía Nam cách họ không xa lắm vang lên tiếng súng, phá vỡ màn
đêm tĩnh lặng. Liền sau đó, tiếng súng từ phía Nam vẳng lại dồn dập
như nhịp trống.

“Đây là...” Tý Ngọ ngạc nhiên thốt lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.