TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 316

Phan Tuấn nghi hoặc nhìn về phía đống lửa, lúc này đống lửa vốn

im lìm bất ngờ phát ra những tiếng ” xì xì” , tựa như có ai vừa rải trên
đó một nắm muối vậy, âm thanh càng lúc càng lớn, thoáng sau đã thấy
tia lửa bắn tung tóe, Phan Tuấn vội kéo Âu Dương Yến Vân lùi về
phía sau

Phạm vi những đốm lửa bắn tóe ra càng lúc càng lớn, rào rào rơi

khắp mọi nơi, giống như pháo hoa vậy. Đột nhiên, một đốm lửa rơi
xuống sau lưng họ, vừa chạm đất, một lưỡi lửa lập tức cháy bùng lên,
nhanh chóng chạy ngoằn ngoèo trên mặt đất.

Tất cả mọi người đều bị con rắn lửa thình lình bùng lên phía sau

làm cho kinh ngạc, đến cả Âu Dương Yến Ưng nãy giờ vẫn rên rỉ
dường như cũng bị con rắn lửa lớn thu hút sự chú ý mà bớt đi vài phần
đau đớn.

Tốc độ lan đi của ngọn lửa rất nhanh, chớp mắt đã chiếu rọi xung

quanh sáng như ban ngày, đến lúc này, bọn họ mới nhận ra gian đại
sảnh ngầm hóa ra lớn đến mức ấy, dài rộng đều chừng một trăm
trượng, còn con rắn lửa đã quây lấy bốn phía xung quan gian đại sảnh.

Mượn ánh sáng của ngọn lửa, đám người Phan Tuấn kinh ngạc

phát hiện ra dưới đất có rất nhiều vật đen thù lù, thoạt nhìn như những
hòn đá màu đen, nhưng ai lại đem nhiều hòn đá đặt ở trong này như
vậy chứ?

Phan Tuấn nghi hoặc nhìn Đoàn Nhị Nga, chỉ thấy Đoàn Nhị Nga

cũng đang nhíu mày bần thần nhìn những hòn đá ấy.

“Đoàn cô nương, cô đã nghe ông cô nói về những hòn đá này bao

giờ chưa?” Phan Tuấn thầm nhủ, Kim Vô Ý đã âm thầm dạy cách phá
giải hai cửa ải trước cho Đoàn Nhị Nga, chắc hẳn cửa thứ ba này cũng
vậy. Nào ngờ, Đoàn Nhị Nga lại ngần ngừ lắc đầu, cô cũng đang cố
gắng nhớ lại trong kí ức, chưa bao giờ cô thấy thứ nào kì quái như vậy
cả.

Đúng lúc này, Âu Dương Yến Vân kêu toáng lên: “Anh Phan

Tuấn, mau nhìn những hòn đá kia!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.