TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 317

Phan Tuấn và Đoàn Nhị Nga ngẩng đầu lên, thấy những hòn đá

đen bắt đầu nhúc nhích như thể có sự sống, Phan Tuấn hết sức bất
ngờ.

“Là lửa.” Đoàn Nhị Nga lẩm bẩm nói.
“Đoàn cô nương, lửa gì hả?” Âu Dương Yến Vân thắc mắc nhìn

Đoàn Nhị Nga, hỏi.

“Đúng, là lửa.” Phan Tuấn điềm đạm nói, Âu Dương Yến Vân

đưa mắt nhìn Phan Tuấn, phát hiện khóe miệng anh dường như đang
nhếch lên, còn mình lại một lần nữa bị hai người thần bí này làm cho
chẳng hiểu gì cả.

“Rốt cuộc là chuyện gì? Này này, hai người đừng có làm ra vẻ

thần bí như vậy nữa, nhìn ra cái gì thì mau mai nói đi!” Âu Dương
Yến Vân đã bắt đầu mất kiên nhẫn, kì thực cô vội vã như vậy còn vì
một nguyên nhân khác, cô không muốn ngoài mình ra có bất cứ người
phụ nữ nào khác có thể chia sẻ bí mật với Phan Tuấn.

“Chắc là đây rồi.” Phan Tuấn nói.
“Ừm, em nghĩ đúng là đây rồi.” Đoàn Nhị Nga nhìn chằm chằm

vào những hòn đá đen bắt đầu lúc nhúc chuyển động ở phía trước nói.

“Hai người nói là...” Âu Dương Yến Vân sực hiểu ra, “Lẽ nào

chỗ này chính là trùng hải?” Tuy cô đã nói vậy nhưng lại không thể
khẳng định, vì những thứ ở phía trước kia rõ ràng là những hòn đá
màu đen.

“Ừ!” Phan Tuấn và Đoàn Nhị Nga đồng thanh trả lời, mắt vẫn

không rời khỏi khoảng đất trống đầy những “hòn đá” màu đen đang
nhúc nhích kia.

Chỉ thấy những hòn đá đen thoạt đầu khe khẽ nhích động, rồi

trong chớp mắt đã chuyển động toàn bộ, mấy hòn đá ở gần nhất là
nhìn rõ nhất, hóa ra những hòn đá ấy giống như con châu chấu họ vừa
thấy, toàn là các loại côn trùng được điêu khắc bằng gỗ.

“Anh Phan Tuấn, anh mau nhìn đi, bọn chúng... bọn chúng toàn

là côn trùng bằng gỗ...” Âu Dương Yến Vân kinh ngạc thốt lên, số côn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.