TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 318

trùng trên mặt đất ở trước mắt họ tính sơ sơ cũng phải đến mấy vạn
con, rốt cuộc ai lại đi chế tạo nhiều côn trùng gỗ như vậy?

Lũ côn trùng gỗ bắt đầu chuyển động nhanh chóng, Phan Tuấn

liếc nhìn Đoàn Nhị Nga, chỉ thấy cô đang quan sát phương hướng của
lũ côn trùng, tựa hồ suy nghĩ gì đó.

“Anh Phan Tuấn, em nghĩ bên kia trùng hải chính là cửa ải thứ

tư!” Đoàn Nhị Nga chỉ vào đường hầm phía bên kia khoảng đất trống,
thực ra, Phan Tuấn cũng đã nhìn thấy rồi, nhưng làm sao mới vượt qua
được biển côn trùng này đây? Vừa rồi, Âu Dương Yến Ưng chỉ chạm
tay vào một cái đã trúng độc, thiết tưởng, trên mình bọn chúng đều đã
bị bôi chất kịch độc rồi.

Nghĩ tới đây, Phan Tuấn cúi xuống nhìn Âu Dương Yến Ưng, lạ

lùng thay, cậu ta đã không còn rên rỉ đau đớn như lúc trước, Phan
Tuấn cầm tay Âu Dương Yến Ưng lên, tay cậu ta đã bớt sưng, bàn tay
không có dấu vết gì nữa, tựa hồ chuyện vừa nãy chỉ là ảo giác vậy.

“Khỏi rồi?” Phan Tuấn cảm thấy khó tin, vừa nãy Âu Dương Yến

Ưng đã trúng chất độc gì? Lúc đến thì như bài sơn đảo hải, lúc đi lại
âm thầm lặng lẽ.

Âu Dương Yến Ưng gật đầu, ban nãy bị cảnh tượng trùng hải

hoành hành thu hút, cậu ta không hề chú ý vết thương trên tay mình đã
khỏi từ lúc nào.

“Anh Phan Tuấn, anh nhìn những con kia hình như hơi khác!” Âu

Dương Yến Ưng nhìn chằm chằm vào đám côn trùng gỗ phía trước,
Phan Tuấn ngẩng đầu nhìn theo, đúng như lời Âu Dương Yến Ưng,
tuy hình dạng những con côn trùng này đều giống như con châu chấu
kia, nhưng màu sắc trên mình lại khác nhau, vả lại màu sắc dường như
đang biến ảo không ngừng.

“Ừm, màu sắc trên mình bọn chúng hoàn toàn khác.” Phan Tuấn

nhìn lũ côn trùng phía trước, lờ mờ phát giác ra điều gì đó, nhưng nhất
thời không thể nói ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.