TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 342

cần phải tăng tốc, bằng không thì chưa rời khỏi Câu Nham, cả nhóm
đã bị nước nhấn chìm rồi.

Có câu càng cuống càng rối, Phan Tuấn nhất thời vội vã, đón lấy

khúc cây trong tay Âu Dương Yến Vân, chưa đợi Đoàn Nhị Nga lên
tiếng đã cắm vào hốc nhỏ trước măt, trong khoảnh khắc, cả vách đá lại
chấn động thêm lần nữa. Phan Tuấn thầm nhủ, nhất định là mình lại
cắm khúc gỗ vào sai vị trí, khởi động cơ quan thêm lần nữa.

Sau cơn chấn động, Âu Dương Yến Ưng phát hiện tốc độ nước

dâng lên còn nhanh hơn, chớp mắt đã ngập đến gót chân họ rồi.

“Anh Phan Tuấn, chúng ta mau rời khỏi chỗ này đi! Anh nhìn

nước kia kìa!” Âu Dương Yến Ưng chỉ mực nước tràn lên dưới chân.

Phan Tuấn gật đầu, nhìn sang Đoàn Nhị Nga: “Đoàn cô nương,

cô và Yến Ưng cũng leo lên những khúc gỗ này đi! Tôi nghĩ nước sẽ
dâng lên rất nhanh đấy.”

“Ừm, vâng.” Nói đoạn, Đoàn Nhị Nga đỡ Âu Dương Yến Ưng

men theo các khúc gỗ đã cắm vào để leo lên vách đá, có điều như vậy
lại rất khó nhìn rõ được phương vị của các ngôi sao.

“Anh Phan Tuấn, anh nói xem có phải kì quặc không, nước từ

bên dưới dâng lên, mà theo lí Câu Nham này phải thông với trùng hải
bên kia, mực nước đáng lẽ không dâng lên nhanh như vậy được!” Âu
Dương Yến Vân nhìn mặt nước đang dâng lên với tốc độ chóng mặt,
nhận xét.

“Anh nghĩ là lần đầu tên chúng ta khởi động cơ quan đã bít chặt

đường hầm thông từ đây đến trùng hải rồi, nên nước mới dâng lên
nhanh như vậy.” Ban đầu khi nghe thấy tiếng ầm ầm từ phía đường
hầm vẳng lại, Phan Tuấn đã lờ mờ đoán ra, song lúc đó anh chỉ thầm
cảm thấy may mắn vì mình và Âu Dương Yến Vân đã mang hết những
khúc gỗ còn lại qua bên này. Có điều, anh vẫn đang lo lắng một vấn đề
khác.

Tiếp sau đó, tốc độ leo lên của họ chậm lại rất nhiều, một là vì

không có Đoàn Nhị Nga đứng xa chỉ điểm, không dễ xác định vị trí cụ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.