TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 343

thể của những vì sao đối ứng với những điểm sáng, lại sợ cắm nhầm
lần nữa chạm phải chốt lẫy cơ quan, tốc độ nước chảy sẽ càng nhanh
hơn, thứ nữa là vách đá rất trơn, leo trèo cũng khó khăn, chỉ hơi bất
cẩn là sẽ rơi xuống đầm nước sâu ngay. Tuy rằng chậm chạp, nhưng
bước tiến của họ rất ổn định, rốt cuộc cũng đến được vị trí cách miệng
hang kia chừng mấy mét, Phan Tuấn giơ tay ra theo thói quen, song
hồi lâu vẫn không thấy Âu Dương Yến Vân đưa khúc gỗ nào tới,
ngoảnh đầu nhìn lại mới thấy hai tay cô đã trống không.

“Anh Phan Tuấn, đã dùng hết rồi!” Âu Dương Yến Vân chán nản

nói.

Điều mà Phan Tuấn lo lắng nãy giờ rốt cuộc vẫn xảy ra, lúc ở

trùng hải họ từng đốt mấy khúc gỗ để sưởi ấm, Phan Tuấn đã tính toán
sơ qua, từ chỗ này lên đến miệng hang phải cần bốn khúc gỗ nữa, đó
chính là bốn khúc họ đã đốt.

Nước bên dưới đang không ngừng dâng lên, mà lối ra trước mắt

còn cách đến mấy mét, trong lòng Phan Tuấn như có lửa đốt, rốt cuộc
phải làm sao đây?

Đúng lúc này, Âu Dương Yến Ưng chợt kinh hoảng kêu lên:

“Tiên sư nó, đây là thứ gì vậy?”

Bọn Phan Tuấn đều bị tiếng kêu này thu hút, vì Âu Dương Yến

Ưng đang bị thương nên đi sau cùng, chỉ thấy cậu ta đang ra sức hất đi
thứ gì đó đen đen bám ở chân mình, thứ ấy trông như sợi dây thừng
lên mốc, quấn chặt lấy chân Âu Dương Yến Ưng.

Song khi nhìn kĩ lại, Phan Tuấn không khỏi giật mình, đó đâu

phải dây thừng gì, mà rõ ràng là một con rắn đen thui. Con rắn ấy bị
Âu Dương Yến Ưng hất cho một cái, lập tức dựng nửa thân lên, phun
ra cái lưỡi đỏ như lửa. Âu Dương Yến Ưng cũng không phải dạng
vừa, nhìn thấy con rắn ấy thì bật cười khì khì, vươn tay ra định bắt,
nhưng đã bị Phan Tuấn lớn tiếng ngăn lại.

“Yến Ưng cẩn thận, con rắn này có độc!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.