TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 348

Đi được vài chục mét, trước mặt họ xuất hiện ánh sáng. Tựa hồ

đã đến cửa hang, Âu Dương Yến Vân mừng rỡ chạy tới, nhưng ra đến
cửa hang bất giác đứng sững lại. Không gian chật hẹp trước mặt họ là
rừng đao san sát, chính giữa rừng đao ấy có một bệ tròn nổi lên, trên
bệ tròn có một cây cầu thăng bằng, hai đầu cầu thăng bằng có hai
chêm gỗ chống đỡ, cách đó mười mét phía đối diện có một lối ra.

Những lưỡi dao bên dưới đều dài chừng nửa mét, sắc bén vô

cùng, ánh lên sắc lạnh, giữa mỗi lưỡi dao chỉ cách nhau ba bốn lóng
tay, người nào rơi xuống thì dù không chết cũng bị xiên thủng từ bên
này sang bên kia, nếu không phải khi ấy Kim Vô Ý học được thuật
Thiên chí, sợ rằng đã chết từ mấy chục năm trước rồi.

“Đây là cửa ải cuối cùng.” Phan Tuấn đứng phía trước chiếc cầu

thăng bằng, cảm thán nói. Dọc đường, anh vẫn luôn lo lắng về cửa ải
cuối cùng này, một khi cầu thăng bằng bắt đầu chuyển động thì nhất
định phải có một người đứng ở vị trí bên kia để duy trì thăng bằng,
người còn lại mới có thể giữ mạng thoát khỏi nơi này.

“Yến Vân, em và anh lên trước.” Phan Tuấn bảo Âu Dương Yến

Vân, Âu Dương Yến Vân gật đầu, bước lên trước. Vì cầu thăng bằng
có hai chêm gỗ chống đỡ, nên có thể tự do chuyển động. Thấy Âu
Dương Yến Vân đã lên cầu, Phan Tuấn cũng đứng lên.

“Yến Vân, sau lưng em có phải có một khối đá gồ ra?” Phan

Tuấn hỏi.

Âu Dương Yến Vân ngoảnh đầu lại tìm kiếm, quả nhiên thấy sau

lưng có một khối đá gồ ra. Cô gật đầu: “Vâng.”

“Em vận sức đánh vào khối đá ấy, nếu anh đoán không sai, đó

chắc là chốt khởi động cửa ải này.” Phan Tuấn nhẹ giọng nói.

“Vâng ạ.” Âu Dương Yến Vân gõ vào khối đá mấy cái, quả nhiên

cầu thăng bằng bắt đầu chầm chậm xoay chuyển, vừa xoay chuyển
vừa nâng lên cao. Phan Tuấn và Âu Dương Yến Vân chia nhau đứng ở
hai đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.