TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 49

lần nữa vậy ! Các vị đưa tên người Nhật đó vào sân sau, để tôi bảo
người nhà mở cửa sau ra.”

“Cửa sau ?” Cô gái nghi hoặc hỏi.
“Hả, hắn xứng đi vào cửa trước chắc ?” Phan Tuấn nói dứt lời,

liền phất tay bỏ đi.

Hai canh giờ sau, đám người nhà Âu Dương Lôi Hỏa đứng đợi

bên ngoài một căn phòng nhỏ ở sân sau nhà Phan Tuấn. Âu Dương
Lôi Hỏa không ngừng đi qua đi lại, thỉnh thoảng lại ngó nghiêng vào
trong, người Nhật kia đã được đưa vào hơn một canh giờ, ông ta vốn
hay nóng ruột, lần này từ Tân Cương đến tận Bắc Kinh chính là vì
muốn biết tên người Nhật này rốt cuộc có cứu được hay không, lòng
dạ lúc này lại càng như lửa đốt.

“A...” đột nhiên trong nhà vang lên một tiếng kêu thảm thiết. Âu

Dương Lôi Hỏa tức khắc bước tới , đúng lúc này, Phan Tuấn cũng đẩy
cửa đi ra, hai hàng lông mày nhíu chặt, nói : “Hắn chắc là không còn
gì đáng ngại nữa rồi.”

“À, đa tạ cậu.” Lão già Âu Dương Lôi Hỏa này cũng thuộc loại

trở mặt như trở bàn tay, vừa nãy còn muốn dùng nắm đấm với Phan
Tuấn, giờ lại toe toét cười.

“Nhưng mà...” Lời Phan Tuấn làm nụ cười của Âu Dương Lôi

Hỏa cứng đờ trên mặt.

“Nhưng mà cái gì ?” Âu Dương Lôi Hỏa truy vấn.
“Ừm, không có gì, hắn ta không sao rồi. Lát nữa tôi kê một đơn

thuốc, cho hắn uống vào, trong vòng ba ngày sẽ tỉnh lại.” Phan Tuấn
nhỏ nhẹ, “Tôi sẽ sắp xếp phòng khách cho các vị ở lại đây, hãy nghỉ
ngơi sớm đi !” Nói xong, anh liền bỏ đi một mạch chẳng buồn quay
đầu, nét mặt anh có vẻ bình tĩnh, nhưng trong lòng sớm đã rối loạn
như nắm tơ vò. Sao lại như vậy ? Tại sao lại như vậy ?.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.