TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 56

Sau khi tiễn hai người đi, phương Đông đã chuyển sang màu

trắng bạc, Phan Tuấn đứng cạnh cửa sổ, tâm tình hồi lâu vẫn không
thể bình tĩnh lại được, dù thế nào anh cũng không tin Phùng Vạn Xuân
lại cùng một giuột với Hán gian, có lẽ đáp án sẽ tìm được ở chỗ Kim
Vô Thường kia cũng nên.

Phan Tuấn nắm chặt tay lại, tờ giấy trong lòng bàn tay bị vò

thành mảnh vụn, rơi lả tả qua các kẽ ngón tay.

Đột nhiên, một tiếng nổ lớn từ phương Đông vẳng tới, đó chính

là phía Lưu Ly Xưởng. Bàn tay Phan Tuấn hơi run lên, những mảnh
giấy sót lại đều rơi khỏi tay. Âu Dương Lôi Hoả nghe tiếng vội chạy
tới phía trước phòng ngủ của Phan Tuấn nói lớn: “Có nghe tiếng nổ
lớn vừa rồi không ? Có phải đánh trận không ?”

Phan Tuấn chưa lên tiếng, vì một linh cảm xấu đã dâng trào trong

tâm trí, anh đẩy cửa đi ra, vừa khéo đụng phải quản gia Phan Dao
đang cuống cuồng chạy vào, Phan Dao năm nay đã ngoài tứ tuần, thân
hình cao lớn, da ngăm ngăm đen, là một hán tử Sơn Đông. Lúc trông
thấy Phan Tuấn, y đang thở hồng hộc.

“Sao vậy ? Tiếng nổ lớn vừa rồi là thế nào ?” Phan Tuấn hỏi. Nhà

họ Phan của hệ Mộc xưa nay vẫn theo đạo trung dung, chủ trương làm
việc không nôn nóng vội vã, Thái Sơn sập xuống trước mặt cũng
không hề đổi sắc. Nhưng cử chỉ của Phan Dao hôm nay lại khiến
người ta bất ngờ.

“Thiếu gia, vừa nãy tôi đi qua Lưu Ly Xưởng, đột nhiên nghe

thấy một tiếng nổ lớn, sau đó lửa bốc lên.” Phan Dao thở hắt ra một
hơi, tốc độ nới đã chậm lại.

“Là cửa hàng nhà nào ?” Dự cảm chẳng lành kia lại tăng thêm rõ

rệt.

“Hình như là Hằng Viễn trai gì đó.” Lời của Phan Dao làm tim

Phan Tuấn chùng xuống, quả nhiên không ngoài dự liệu, đúng là Hằng
Viễn trai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.