TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 54

“Phùng Vạn Xuân.” Phan Tuấn điềm đạm đáp. Âu Dương Lôi

Hoả vừa nghe xong liền cười phá lên: “Thì ra là đồ đệ của thằng tiểu
tử ấy hả.” Phan Tuấn liếc thấy Tý Ngọ cau mày khi nghe người khác
gọi sư phụ mình là “tiểu tử” , thái độ khó chịu rõ ràng.

“Ừm, vừa nãy cậu nói hắn ta bị bắt, thế là thế nào ?” Âu Dương

Lôi Hoả hỏi.

“Tôi cũng chỉ biết giờ ông ấy bị giam ở phòng giam chữ Thiên

trong Nhà lao Bắc Kinh số 2 thôi.” Phan Tuấn vừa nói vừa quay đầu
lại nhìn Tý Ngọ, hỏi: “Tý Ngọ, lúc sư phụ anh bị bắt, anh ở bên cạnh
ông ấy phải không?”

“Vâng, vâng,” Tý Ngọ vội gật đầu, “Sư phụ tôi bị một đám người

Nhật phục kích trên đường về nhà. Lúc ấy người thấy tình hình không
ổn, liền bảo chúng tôi chia nhau hành động, sư phụ dẫn dụ người
Nhật, để tôi trốn thoát đi tìm Phan gia, đồng thời đưa cái này cho anh.”
Nói đoạn, Tý Ngọ lấy trong túi ra một tờ giấy giao cho Phan Tuấn.

Phan Tuấn mở mảnh giấy ra, bên trên viết: Lưu Ly Xưởng, Hằng

Viễn Trai, Kim Vô Thường. Phan Tuấn xem xong liền đưa cho Âu
Dương Lôi Hoả bên cạnh, ông ta xem nội dung trên giấy xong, hơi
chau mày.

“Anh có biết vì sao người Nhật lại phục kích hai người không ?”

Phan Tuấn hỏi.

“Tôi cũng không biết, nhưng trước đó tôi đã có một dự cảm

chẳng lành.” Tý Ngọ lẩm bẩm.

“Dự cảm gì ?” Âu Dương Lôi Hoả cướp lời.
“Dự cảm rất không lành, sư phụ xưa nay vẫn luôn giữ kín hành

tung, có nhiều chuyện chính vãn bối cũng không biết.” Tý Ngọ đáp.

“Giữ kín hành tung ? Từ bao giờ vậy ?” Âu Dương Lôi Hoả lớn

tiếng hỏi.

“Ba năm trước sư phụ đi Cát Lâm một chuyến, sau khi ở đó trở

về, người dường như biến thành một con người khác. Buổi tối, người
thường giật mình tỉnh giấc vì ác mộng, lại giải tán hết môn đồ chỉ để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.