TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 63

hiểu sao chuyện này bị sư phụ tôi biết được, lão đầu tử bèn chặt mấy
ngón tay phải của tôi đi, rồi đuổi ra khỏi sư môn.” Kim Thuận nói
xong, thở dài một tiếng.

“Thì ra là vậy.” Phan Tuấn gật gù.
“Tôi đoán hôm nay Phan gia tìm tôi đến chắc không chỉ hỏi

chuyện này đúng không ?” Kim Thuận nói.

“Ừm, tôi muốn hỏi sư phụ ông hồi còn sống có truyền nhân nào

khác nữa không ?” Phan Tuấn sớm đã nghĩ kỹ, nếu Kim Vô Thường
hãy còn truyền nhân, vậy thì người đồ đệ ấy rất có thể sẽ biết một vài
bí mật, ít nhất cũng biết nhiều hơn anh.

Kim Thuận nghĩ ngợi giây lát rồi đáp: “Sư phụ đúng là còn một

truyền nhân nữa, sư đệ của tôi tên là Kim Ngân. Tuy sư phụ đã đuổi
tôi ra khỏi sư môn, nhưng hai sư huynh đệ chúng tôi vẫn qua lại, ba
năm trước hắn đã về quê ở Hà Nam rồi.”

“Ồ ?” Phan Tuấn tựa như nhìn thấy ánh sáng cuối đường hầm,

“Có biết địa chỉ cụ thể của y không ?”

“Ừm, chỉ là ...” Kim Thuận lộ vẻ khó xử, gãi gãi tay. Phan Tuấn

đương nhiên hiểu ý y, liền vẫy tay bảo Phan Dao: “Đi lấy cho Kim gia
đây ít bạc.”

Chữ “bạc” vừa thốt ra khỏi miệng Phan Tuấn, gương mặt Kim

Thuận lập tức nở nụ cười: “Phan gia, thế này... thế này thì ngại quá.”

“Ông cầm lấy đi, nếu có thể tìm được Kim Ngân, tôi sẽ có trọng

thưởng.”

Vậy xin cảm tạ Phan gia, khi khì.” Y cất bạc đi rồi tiếp, “Hắn

sống ở Hầu gia trang tại An Dương, Hà Nam, chỉ là người bình
thường không bao giờ gặp được.”

“Tại sao vậy ?” Phan Tuấn hỏi.
“Hì hì, Phan gia không biết đấy thôi.” Kim Thuận nheo nheo mắt

nói, “Khu trùng sư hệ Kim đời đời đều là người lùn, vả lại việc chế tạo
trùng độc kim thạch có ảnh hưởng rất lớn đối với cơ thể, vì vậy thông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.