TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 66

Không ngờ cô gái kia lại cười cười hỏi: “Anh Phan Tuấn vẫn

chưa biết em tên là gì nhỉ ?”

“À !” Phan Tuấn ậm ừ,
“Âu Dương Yến Vân.” Cô gái rành rọt nói.
Phan Tuấn gật đầu: “Tôi nhớ rồi.”
“Hì hì, cái này là...” Âu Dương Yến Vân nhìn con Minh quỷ trên

bàn nói, “Minh quỷ ?”

“Hả ? Cô nhận ra nó à ?” Phan Tuấn ngạc nhiên hỏi.
“Ừm, hồi nhỏ mẹ từng đưa cho em một con, đó là thứ cuối cùng

mẹ để lại cho em trước khi bà ấy đi, dặn rằng nếu có một ngày em nhớ
mẹ, thì có thể dùng con Minh quỷ này đi tìm. Có điều, về sau cha em
phát hiện ra, ông ấy liền nổi giận tịch thu con Minh quỷ ấy giấu đi, em
với em trai đã tìm mấy lần mà không biết nó ở đâu. Tới khi bí bảo của
gia tộc bị trộm, ông nội lục soát mật thất mới phát hiện ra con Minh
quỷ bị cha em giấu đi ấy, thì ra ông ấy để nó trong mật thất cất giữ bí
bảo, chẳng trách hai chị em tìm khắp trong nhà không thấy. Từ đấy
đến giờ, em trai em vẫn luôn giữ nó bên mình.” Âu Dương Yến Vân
vừa nói vừa cầm con Minh quỷ lên chăm chú quan sát, khoé mắt rịn ra
thứ gì sáng lấp lánh.

“Mẹ cô...” Phan Tuấn hỏi.
“Khì khì.” Âu Dương Yến Vân mỉm cười đáp: ” Anh Phan Tuấn,

con Minh quỷ này của anh rất giống con của em, chắc cũng là để tìm
người phải không ?” Cô cố ý nói lảng sang chuyện khác.

“Đúng thế.” Phan Tuấn thầm nhủ, Âu Dương Yến Vân này quả

nhiên là người trong nghề, “Cô có biết cách sử dụng không ?”

“Em cũng biết sơ, nhưng mỗi con Minh quỷ chế tạo ra đều có tác

dụng khác nhau, mà phương pháp điều khiển cũng không giống nhau.
Nếu biết được phương pháp điều khiển nói thì chắc là không có vấn đề
gì.” Âu Dương Yến Vân vừa nói, vừa gõ nhẹ lên con Minh quỷ, không
ngờ nó lại nhúc nhích thật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.