TRƯNG TRẮC - Trang 313

"Em thương chị lắm!"

Trắc nghe Nhị nói, nước mắt liền ứa ra, cũng ôm lấy em, thổn thức:

"Em ơi, chị đau khổ lắm. Sách chết là do chị, là do chị."

Nhị cũng khóc, cố nghĩ cách an ủi Trắc. Nhị nói:

"Chị nói vậy không phải, chị ơi. Sách chết là do Tô Định. Chị phải

cứng rắn lên để nghĩ cách trả thù."

Một lát sau, Trắc gạt nước mắt:

"Em nói đúng, chị phải trả thù. Em phải giúp chị, em nhé."

Đêm sau, có người của gánh hát rong từ Liên Lâu đến, báo tin đã cướp

lại được thủ cấp và thi thể của Sách đưa về Mê Linh. Trắc vội thay tang
phục, sai người chuẩn bị thuyền đưa thủ cấp và thi thể chồng bí mật chôn
cất bên kia sông Cái, để bọn tay chân của Tô Định không hay biết.

Trùm Lí được Trắc giao cho chuẩn bị việc mai táng Sách. Ông Trùm

đi thuyền nhỏ vượt sông qua bên hữu ngạn, đi sâu hơn vào trong, chọn một
cánh rừng kín đáo tựa vào núi, hướng ra ngòi Khê để đặt huyệt mộ. Ông
cũng cho mua sẵn quan tài gỗ, nấu sẵn nước lá thơm để tắm rửa và khâm
liệm. Gần sáng thì đoàn thuyền chở Trắc đưa thi thể Sách tới nơi. Thủ cấp
và thân thể Sách do hai nhóm người bí mật lấy từ hai nơi, cửa Nam và cửa
Bắc thành Liên Lâu, rồi cấp tốc đưa về Mê Linh, vì thế không khỏi có sự
luộm thuộm, thiếu chu đáo.

Ông Trùm tự tay mở hai chiếc bao chứa đầy chè khô, cất giấu thủ cấp

và phần thi thể Sách, lạ thay vẫn vẹn nguyên, không hề thối rữa. Ông Trùm
vừa tắm rửa cho Sách vừa nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.