TRƯNG TRẮC - Trang 315

lánh cõi đời, nên gương mặt có vẻ thoát tục. Bà Thiện vừa thương con rể,
vừa xót con gái vẻ mặt u trầm, già trước tuổi. Nhị cùng Năng Tế, Đô
Dương rì rầm chuyện trò với Thánh Thiên và Lê Chân, vẻ sốt ruột chờ đợi.
Ông Trùm bây giờ giống như quân sư của Trắc, nhíu mày suy tính.

Thấy các vị đứng đầu các bộ tộc tụ họp đủ, Trắc nói:

"Thưa các vị tộc trưởng, cửa sông này tuy kín đáo, nhưng chỉ là nơi

tập kết, để bàn việc lớn, Trắc xin mời các vị đến Ao Châu, chín mươi chín
ngách, con mắt kẻ thù không dòm đến được."

Sau lời nói của Trắc, con thuyền giương buồm lựa gió băng ra giữa

sông, ngược lên Ao Châu.

Dọc đường đi, bà Thiện kể cho mọi người nghe về Ao Châu. Theo lời

bà, Ao Châu là một vùng nước sâu và rộng, hình thế phức tạp, có chín
mươi chín ngách, bọn quan lại ở Liên Lâu không sao nắm hết được. Ngày
xưa Tổ Hùng chọn nơi đừng chân, đã đi lại Ao Châu nhiều lần, cuối cùng
nghĩ đến sự phát triển lâu dài của các bộ tộc, cương thổ cần phải mở rộng,
cũng cần phải thuận tiện cho việc giao lưu buôn bán, trao đổi văn hóa nên
mới chọn đất nơi ngã ba Hạc, để rồi đến những đời sau này rời xuống Mê
Linh. Câu chuyện của bà Thiện làm cho mọi người phấn chấn hẳn lên.

Đoàn thuyền của Trắc chẳng mấy lúc đã tiến vào Ao Châu.

Dọc đường có thêm nhiều vị anh hùng hào kiệt miền trung thượng du

nhập đội, theo hướng dẫn của Trùm Lí chọn nơi kín đáo cắm sào.

Con thuyền lớn cắm sào ở một ngách hồ có tầm quan sát rộng. Xung

quanh hàng trăm hòn đảo đất, cây cối xanh um quây tụ, nom thật kỳ thú.
Xa hơn là những chiếc thuyền nan nhỏ nhẹ, bơi nhanh giả làm người đánh
cá, câu tôm... được Trùm Lí bố trí canh gác.

Vào cuộc họp, Trắc lựa lời nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.