TRƯỚC GIỜ NỔ SÚNG - Trang 154

TRƯỚC GIỜ NỔ SÚNG

Lê Khâm

www.dtv-ebook.com

Chương 9

Đồng chí tiểu đoàn trưởng chủ lực hô nghiêm, chạy đến trước mặt

Tuyên, gân tay chào rất đẹp:

- Báo cáo trung đoàn trưởng, cán bộ tiểu đoàn 3 đang họp.

Tuyên lóng ngóng chào lại, ngón tay cái xòe rồi lại khép. Bốn năm

liền không chào quân sự còn gì. Anh bắt tay tiểu đoàn trưởng, hỏi mấy câu,
rồi len qua dãy súng cối 82 ly, đi thẳng. Có tiếng cười rúc rích mé sau.
Tuyên cũng cười thầm. Đứng giữa hàng cán bộ của Trung đoàn 217, trông
anh chả có thớ quân sự tí nào. Anh béo lùn, lại mặc phạ xà lùng sồ sề, đầu
quấn phạ phe sặc sỡ. Bộ đội nhìn anh chăm chắm, cười, rỉ tai nhau: "Ông
xã đội!". Cái tên đùa ấy lan đến đây lúc nào không biết.

Anh liếc sang trung đoàn trưởng Mành đi bên cạnh. Chính quy có

khác. Bộ quân phục xanh lá cây vừa khít thân hình cao ngót tám thước,
càng làm nổi bật nước da đỏ hồng của Mành. Tư thế nhanh, chắc, hiên
ngang. Cả câu nói cũng gọn, đĩnh đạc, to vừa đủ ba nghìn người nghe rõ.
Tuyên nói với Mành cứ phải ngửa đầu, cổ mỏi nhừ. Hôm mới gặp trung
đoàn 217 dọc đường hành quân về Tây Nam, Tuyên phải lẻn vào rừng tập
chào một lúc cho thuần tay, và thắng bộ quân phục đã lâu không mặc. Đêm
đêm anh đến ngủ với trung đội trinh sát. Ở đâu cũng vậy, chiến sĩ trinh sát
là giới thạo tin nhất, dễ cởi mở với cấp trên nhất trong đơn vị. Qua một
tuần, anh đã biết được rất nhiều mẩu chuyện không hề ghi trên các báo cáo.

Các đơn vị Lào và Việt tập trung trên bờ sông Xê Ban đã ba ngày. Đội

chuẩn chiến 3 vẫn bặt tin. Gạo bắt đầu cạn, máy bay địch lượn vòng dòm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.