TRƯỚC GIỜ NỔ SÚNG - Trang 156

cãi gì nữa, bộ đội đã tiến thẳng xuống nam từ hôm qua. Ba nghìn người ăn
măng và rau tàu bay nằm đợi một bản báo cáo, thật là vô lý. Cũng vô lý
như những trận đánh lớn thất bại vì một phát súng nổ cướp, một vết dép
cao su in trên đường, một cái đồng hồ của cán bộ chỉ huy bị đứng.

Mành bẻ một cành cây, quất vào những bụi rành rành bên đường. Tay

chân anh luôn luôn ngứa ngáy, đòi hoạt động. Anh nhìn Tuyên, nói dằn
giọng như thách thức:

- Chốc nữa vào hội nghị, tôi sẽ đưa vấn đề hướng chiến dịch ra tranh

luận. Được chứ?

- Được thôi. Nhưng theo ý tôi. Đảng ủy đã bàn kỹ và thống nhất với

bên Ủy ban từ trước.

Mành quật cành lá vào ống quần, cáu kỉnh:

- Tôi sợ khi gửi kế hoạch lên Bộ Quốc phòng Lào, các đồng chí chưa

xét kỹ các mặt. Vả lại Bộ đã giao quyền quyết định hướng đánh lại cho Ban
chỉ huy chiến dịch. Chúng ta tùy tình hình mà xử trí. Thế nào là cơ động
linh hoạt?

- Đánh Pà Thạc lợi như thế nào anh đã biết đấy.

- Biết, tôi biết. Anh nhắc đến nghị quyết của Đảng ủy, tôi hiểu ý ngay.

Nhưng nếu trong hội nghị các đồng chí Lào theo đề nghị của tôi thì sao?

- Tất nhiên họ có toàn quyền quyết định. Xưa nay vẫn thế.

- Được, tôi sẽ đề nghị bỏ chủ trương đánh Pà Thạc.

- Tôi sẽ phản đối đến cùng.

Mành thích lối tranh cãi thẳng thắn ấy. Nếu cần, có thể đập bàn vỗ

ghế, mang hết lý lẽ đập nhau không tiếc lời, để rồi thống nhất ý kiến với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.