TRƯỚC GIỜ NỔ SÚNG - Trang 158

lắc mạnh. Đôi chỗ anh đếm từng tiếng một, chắc như những phát súng tự
động lẩy chậm:

- Nhân có các đồng chí trong Ủy ban kháng chiến ở đây, tôi xin nêu lại

vấn đề. Một đằng thì chôn chân bộ đội lại, đợi đội CC3, vừa thiếu gạo ăn
vừa dễ ăn phi pháo. Anh hùng ca số 5 về hay không? Chịu, không ai biết.
Rồi nếu có đánh hướng nam, thì phải lội rừng ít nhất tám ngày, luồn qua
vùng địch vũ trang, qua các đồn tiền tiêu. Chỉ sơ hở một chút thôi, địch có
thể điều hàng vạn quân cơ giới đổ về Pà Thạc, chặn ngang sông Nậm Đăm.
Đường tiến sẽ tắc tị. Máy bay tìm ném bom. Hết gạo. Lúc ấy mới lúng
nhúng như cá vào túi lưới, bộ đội không tan vỡ thì cũng sầy vi tróc vẩy mới
rút về được. Thắng lợi của chiến dịch Pà Thạc như trứng để đầu đẳng, mà
khả năng thất bại thì nhiều, rất nhiều.

Anh ngừng vài giây, liếc quanh một vòng, lại nói to hơn:

- Tôi đã nghiên cứu các báo cáo sơ bộ của CC3 gửi về trước. Phân khu

Pà Thạc nhỏ mà khó đánh. Chi bằng ta quật sang hướng tây, diệt gọn một
phân khu, vừa gần vừa ăn to. Chỉ hai ngày hành quân và một đêm tổng
công kích, ta có thể diệt gọn sáu đồn lớn, thu thắng lợi gấp hai ba lần đánh
Pà Thạc, mở rộng được khu căn cứ xuống sát quốc lộ 13, cắt luôn đường
tiếp tế của địch lên miền bắc nước Lào. Các đồng chí cân nhắc lợi hại một
lần nữa xem. Không phải tôi chỉ nhìn riêng mặt quân sự đâu. Hết!

Mành ngồi xuống lau mồ hôi trán.

Thông Phun làm chủ tọa, ngồi xổm trên sạp nứa, bản đồ trải trước

mặt. Tuyên rì rầm dịch ý kiến của Mành cho các cán bộ Itxala nghe. Họ ghi
vội trên sổ tay, gật gù. Thông Phun gãi râu, hỏi:

- Phù đây mi khoam hển? (Ai có ý kiến?)

Hai người nữa lên tiếng ủng hộ đề nghị của Mành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.