TRƯỚC GIỜ NỔ SÚNG - Trang 17

Chánh mở mắt, ngơ ngác một loáng rồi vọt dậy:

- Bỏ mẹ, suýt quên.

- Hết đau bụng rồi hở?

Chánh lườm Khiêm, phóng luôn ra cửa hang.

Đội chuẩn chiến tám người đã ra bãi cỏ mé sau hang, nhảy nhảy cho

đỡ cóng chân. Bác Cống già khoác súng vào vai xuống gác dưới gốc, hai
tay còn búi núm tóc củ tỏi trên đầu. Chánh biểu diễn cái thế võ tay không
đoạt côn của địch thủ, miệng giảng tay vung, bắp thịt nổi cuồn cuộn.

- Thấy nó hoa côn lên đừng có lùi, hiểu chưa? Hai tay chắp đứng, cây

côn trượt dọc tay xuống đến nách thì quắp lấy, hiểu chưa? Giật côn, đạp
luôn một cái vào dái nó hiểu chưa?

Chánh túm luôn Văn Thon đứng cạnh, ấn cây gậy vào tay anh:

- Anh cứ phang cho tôi một hèo, khỏe vào!

Sử nhắc lại bằng tiếng Lào. Văn Thon cười, gật gật, vụt luôn một gậy.

Chánh chộp được đầu gậy, đạp mạnh, nhưng bị Văn Thon túm chân xốc
ngược lên, ngã đánh hự. Văn Thon cười ha hả, đè ngửa Chánh ra cù luôn
vào rốn một cái mới chịu dậy. Cả đội cười ầm, trêu Chánh vuốt mặt không
kịp. Chánh cũng cười theo, không bực mình.

Vừa lúc ấy Lương đi đến. Mặt và tay anh còn trát kín đất đỏ tối qua

vào đồn chưa rửa, hai ống quần ướt sũng. Anh vừa đi rảo một vòng soát lại
những chỗ gài mìn muỗi phòng địch đánh úp. Anh mỉm cười nhìn Chánh
đang phân trần: "Cái lúc tớ đi ét ô tô phải tranh khách, cũng mỗi ngón
ấy...". Anh bước ra trước đội, xua tay:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.